Chương trước
Chương sau
Chương 588: Chụp mũ

Tác giả: Nhất Minh Kinh Nhân

“Không có khả năng!”

“Làm sao hai tên kia lại có thể lâm vào ngốc trệ, đây rốt cuộc là thủ đoạn gì?”

Nội tâm của tên Hỏa Linh tộc không ngừng gào thét, hắn không hiểu, chính mình vỏn vẹn chỉ không để ý trong nháy mắt, hai tên kia thế nào lại như vậy?

Ngay lúc Nhất Minh hướng về tên Hỏa Linh tộc này xuất thủ một khắc kia, hắn đã lệnh cho Tiểu Dạ bắt đầu đối với hai tên Độc Linh tộc kia tiến hành cướp đoạt cắn nuốt, đề phòng hai tên Độc Linh nhúng tay vào trận chiến của hắn.

Nhất Minh lấy thế đánh lôi đình đánh cho tên Hỏa Linh tộc không chút nào phản kháng mà bay ngược xuống dưới, một đối ba hắn có thể không làm được điểm này, nhưng một đối một hắn hoàn toàn tự tin dùng lực của bản thân mang những tên Linh tộc này đánh cho răng rơi đầy đất.

Hỏa Linh tộc bỗng dưng ngửi được một tia mùi vị không tốt, hắn thậm chí còn không dám mang thần thức tán ra đánh thức hai tên Độc Linh tỉnh lại, cũng chỉ có thể âm thầm tại trong lòng mặc niệm hòng cầu mong cho hai tên này không bị ngốc quá lâu.

Nhất Minh từ giữa hư không nhàn nhạt nhìn xuống bên dưới, nhìn xuống tên Hỏa Linh đang không ngừng biến ảo sắc mặt, chỉ cần tên này có một chút hành động thò tay nào hắn liền sẽ không khách khí mà mang tên này đập chết tại đây.

Có thể tên Hỏa Linh này cũng rất là thức thời, cũng không có ý nghĩ tiếp tục nhúng tay vào trận chiến của hắn.

Thu hồi tầm mắt về sau, hư không bỗng dưng oanh minh một tiếng, thân hình Nhất Minh tựa như một đạo trường hồng chớp mắt liền xuất hiện tại bên cạnh của một tên Độc Linh tộc, đấm ra một quyền.

Viêm Long tại trên cánh tay của hắn bắt đầu uốn lượn lao tới, trong mắt của hắn, thản nhiên vô cùng, một quyền rơi xuống mang theo một đầu cự long gào thét kinh thiên động địa, một quyền hóa long nhấc lên cuồng bạo đại phong đập thẳng vào mặt khiến tên Độc Linh tộc trong khoảnh khắc này bừng tỉnh trở lại.

Tại hư không bên trong, tâm thần của tên Độc Linh tộc phi thường chấn động khiến hắn không thể không làm ra phản kháng, có thể phản kháng của hắn chỉ là phí công mà thôi, một quyền không đánh nổ được chân nguyên hộ thể thì liền hai quyền.

Từng quyền liên tiếp đập tới khiến thân thể của hắn càng lúc càng ảm đạm vô quang, thẳng tới một cái thời khắc liền vô pháp gánh nổi tự hành hóa thành từng điểm tinh quang tiêu tán.

Một tên Độc Linh tộc còn lại không bị Nhất Minh nhắm đến, cũng không bị tác động đến gần vẫn còn đang ngơ ngơ ngác ngác chưa thể tỉnh lại.

Con mắt của Tiểu Dạ liên tục hướng về phía tên Hỏa Linh tộc đối với hắn chớp động mấy lần, hiển nhiên là nó còn chưa có thỏa mãn, nó còn muốn ăn thêm một tên này, bất quá cũng không có dám tự ý hành động.

Toàn thân của Hỏa Linh tộc bỗng dưng cảm nhận được cái gì, cảm giác có một loại khí tức quỷ dị hướng về chính mình bao phủ khiến hắn không khỏi rùng mình một cái, không nói hai lời liền quay người trốn xa.

Có thể sự tình không có đơn giản như hắn tưởng tượng, ngay khi hắn quay người rời đi không được bao lâu, một ánh đao quang từ bên dưới đại địa phóng lên tận trời, hướng về thân hình của hắn ngang nhiên chém tới.

Hỏa Linh phẫn nộ!

Hắn gầm thét đưa tay đồng dạng đánh ra một chưởng, có thể một đao kia mạnh ngoài sức tưởng tượng của hắn, một phần chính là do hắn đã tiêu hao quá nhiều lực lượng, một phần là do một đao này xuất kỳ bất ý không một chút động tĩnh nào.

Oanh minh truyền ra, Nhất Minh đưa mắt nhìn về phương xa nhìn thấy hai bóng người lẫn nhau giao thoa quấn lấy, người xuất thủ chính là thanh niên cầm đao kia không sai.

Trước đó thanh niên này bị Linh tộc vây công phi thường chật vật, một phần là hắn muốn xuất ra đại lực ngăn cản Linh tộc giúp cho Nhân tộc bớt đi phần nào gánh nặng, một phần là hắn quả thật không còn cách nào, dựa trên nhân số của song phương, Linh tộc chắc chắn sẽ có ít nhất hai tên tìm đến chính hắn.

Bây giờ có cơ hội tuyệt vời như vậy để mang tên Hỏa Linh này chém giết, hắn làm sao có thể bỏ lỡ?

Thế là bọn hắn giao chiến không qua bao lâu, tên Hỏa Linh cuối cùng cũng vì cạn kiệt chân nguyên mà bị thanh niên cầm đao chém giết.

Cộng thêm hai khối mảnh vỡ từ tên Hỏa Linh này, thanh niên cầm đao rốt cuộc cũng góp đủ năm khối, chỉ còn một khối cuối cùng nữa mà thôi.

Thanh niên nắm chặt thanh đao nhìn qua Nhất Minh, trong lòng có một loại chiến ý nổi lên khiến hắn muốn cùng với người thanh niên này chiến một trận, nhưng bây giờ cũng không phải là thời điểm để bản thân thỏa mãn tư tâm, việc chính sự bây giờ chính là phải tìm thêm một tên Linh tộc chém giết mới được.

Thế là ánh mắt của hắn rơi vào một trong hai tên Huyền Linh đang cùng với bạch y nữ tử giao phong ở bên kia.

“Chính là ngươi rồi!” thanh niên cầm đao thì thào trong miệng, lập tức thả người hướng về bên kia phóng đi.

Nhất Minh cường thế lấy một địch ba, sau đó còn mang một tên Bán Thần của Linh tộc đánh cho không có sức hoàn thủ, hơn nữa còn thể hiện ra một loại thủ đoạn phi thường quỷ dị có thể khiến đối thủ lâm vào ngốc trệ trong chốc lát quả thật là khiến nhiều người không khỏi hít sâu một hơi!

Có lẽ tâm trí của tên Độc Linh tộc còn lại này so với những tu sĩ khác yếu hơn một phần, mãi cho tới khi Nhất Minh mang tên đồng bạn đấm chết hắn mới bừng tỉnh trở lại, nhưng cuối cùng thì cũng đã trễ.

Không ngoài dự đoán, trận chiến cũng không có kéo dài được bao lâu liền đã tự hành kết thúc, đối diện với một tên tu sĩ chuyên tu nhục thân mà để bị tiếp cận tới gần thì chỉ có bị thua thiệt mà thôi.

Biện pháp tốt nhất để đối phó với thể tu chính là từ xa công kích không cho hắn tiếp cận tới gần, từ từ hao mòn đi lực lượng của hắn mới đúng là một biện pháp tốt.

Bất quá, những tên này cũng không ngờ tới Nhất Minh lại có thủ đoạn quỷ dị tới như vậy.

Giờ khắc này tại bên ngoài sa bàn đã có một thanh âm khàn khàn không ngừng hoan hô, hiển nhiên chính là Hoàng Kỳ trưởng lão không sai!

Lão cũng mặc kệ những ánh mắt khác thường nhìn về chính mình, thần sắc phi thường kích động phảng phất như người giành được thắng lợi chính là bản thân lão đồng dạng.

“Ha ha ha ha! Tiểu Minh có thể tu luyện khí huyết tới một bước này, xem ra là trong khoảng thời gian qua đã gặp phải cơ duyên không nhỏ a!” Hoàng Kỳ vuốt râu cảm khái.

“Hừ! Ngươi nói như vậy mà không nghĩ tới cái gì sao?”

“Kẻ này có thể tu luyện ra khí huyết cường đại như vậy, hẳn là đã bị đám Huyết Ma Đường kia đồng hóa, tu luyện tà pháp, không bằng mang sự tình này báo cáo cho Thiên Điện mang hắn nhốt vào thiên lao thẩm vấn một phen, đề phòng sau này hắn lại trở thành một tên ma đầu giết người như ngóe.”

“Tên này xuất thân từ Quang Minh Điện của các ngươi, ngươi hẳn là sẽ không lờ đi làm như không biết chuyện này a?”

Một thanh âm già nua tại trong đám người bỗng dưng vang lên, Hoàng Kỳ đưa mắt nhìn qua, nhìn thấy người nói chuyện chính là Độc Kiếm Thần Chỉ lão cũng không khỏi hừ lạnh một tiếng.

“Lão già ngươi nói chuyện ngược lại là có chút ý tứ, dựa theo thuyết pháp mà ngươi nói, chẳng lẽ mỗi tu sĩ tu luyện khí huyết trên giới vực này đều là Huyết Ma Đường hay sao, đúng thật là buồn cười vô cùng.”

“À ta nhớ rồi!”

“Dường như tông môn của ngươi cũng bị một người nào đó cho quấy tung long trời lở đất dẫn đến sự tình làm Linh Nô bị bại lộ, nếu như người đó chính là Tiểu Minh nhà ta mà nói, vậy thì Thiên Điện càng là không có lý do gì để bắt nó, ngược lại còn đối với nó công nhận tán thưởng.”

“Nhưng đáng tiếc a! Ngươi cũng nhìn thấy đó, hai tay của Tiểu Minh nhà ta vốn dĩ không còn hoàn hảo, hơn nữa bản thân nó có thể mang ba tên Bán Thần Linh tộc đè lên đánh, chỉ cần một điều này thôi cũng đủ để thấy tâm hướng Nhân tộc.”

“Cái tên quấy tung tại trong tông môn của ngươi e rằng cũng không thể nào làm như vậy đi, mới vài tháng trôi qua liệu ngươi có thể từ một chân nguyên cảnh tu luyện tới Bán Thần đỉnh phong như vậy hay không?”

“Đừng nói là ngươi, cho dù là thiên kiêu tại trong thế gia cũng chưa chắc có thể làm được như vậy, hơn nữa, một thân thực lực của nó hoàn toàn không nhìn ra một chút phù phiếm nào, căn cơ cực kỳ vững chắc, điều này chứng tỏ nó không thể nào là Huyết Ma Đường chuyên hấp thu máu huyết của tu sĩ để cấp tốc tăng lên tu vi.”

“Một khi làm như vậy, căn cơ của nó cũng không thể nào có thể vững chắc như bây giờ.”

“Ta nói như vậy, ngươi còn điều gì nghi hoặc sao?”

Ánh mắt của Hoàng Kỳ nhìn qua Độc Kiếm tỏ ra ý cười, lão tặc này muốn tại trước mặt của ta ngậm máu phun vào mặt của tiểu bối nhà ta cũng phải hỏi ta có đồng ý hay không, muốn dùng đôi ba câu để chụp mũ Tiểu Minh nào có đơn giản như vậy, xem ta đây là ăn cơm khô không bằng?

Độc Kiếm nghe Hoàng Kỳ nói như vậy cũng là trầm mặc không nói, đây đúng thật cũng chỉ là một loại thủ đoạn chụp mũ mà thôi, bước đầu tiên lão muốn chụp mũ tên Nhất Minh này cùng với tên đã quấy tung Độc Hành sơn môn có liên quan.

Bởi vì trong lần chạy trốn trước kia, lão đã bị một người tìm ra nơi trú ẩn, nhưng đối phương tựa hồ cũng không có đối với bản thân sinh ra ác ý, còn mang hai cái ngọc giản ném cho bản thân.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.