Chương trước
Chương sau
Chương 585: Hai đoàn linh cơ

Tác giả: Nhất Minh Kinh Nhân

Tại giữa không trung, Hỏa La nhìn thấy Nhất Minh chịu chưởng thứ mười của bản thân liền trào ra máu tươi, hắn biết tên Nhân tộc này đã đạt tới một cái cực hạn, bản thân chỉ cần cho hắn thêm một hai chưởng liền sẽ mang tên này đánh thành tro bụi.

Thế là hắn không có chần chờ cái gì, lập tức thả người giết về phía trước.

Có thể trong một khoảnh khắc tiếp theo toàn thân của hắn đều tê rần cả lên, một loại cảm giác phi thường quỷ dị bỗng dưng hiện lên trong lòng của hắn, tựa hồ như ở phía trước kia đang có thứ gì đó rất là nguy hiểm, khiến hắn không thể không dừng lại cẩn thận quan sát.

Bất quá, Hỏa La nhìn tới nhìn lui vẫn không nhìn ra cái gì bất thường, chỉ thấy tên Nhân tộc kia vẫn đứng yên tại chỗ không hề nhúc nhích, khóe miệng còn ẩn ẩn lộ ra nụ cười.

Hỏa La hắn không hiểu ra sao, khi hắn nhìn thấy tên Nhân tộc này liền có một loại xúc động muốn mang tên này phân thành trăm mảnh tư thái.

Tâm tình đang không tốt cũng bởi vì loại cảm giác quỷ dị kia mà trở nên tệ hơn, hắn cố gắng áp chế khiến cho bản thân bình tĩnh trở lại cũng không cách nào làm được.

Cũng đúng vào thời khắc này, một tên Nhân tộc ở phía dưới đột nhiên vọt lên phía trên, tên Nhân tộc này vốn dĩ đang cùng với một tên Huyền Linh tộc trước đó đánh có đến có về, nhưng bây giờ hắn nhận ra tình thế hiện tại rất là không tốt, Linh tộc bên kia còn tổng cộng bảy tên nhưng Nhân tộc bên đây chỉ có bốn người mà thôi.

Thanh niên cầm đao đang cùng với tên Hỏa Linh và Huyền Linh đánh nhau túi bụi.

Một người còn lại thì bị hai tên Độc Linh tộc vây công đánh cho không ngóc đầu lên được.

Tên Nhất Minh kia thì đang cùng với Hỏa La giao phong, ở bên cạnh còn có thêm một tên Băng Linh tộc đang nhìn chằm chằm.

Cuối cùng cũng chỉ có một mình hắn là đang cùng với một tên Huyền Linh dây dưa chơi đùa.

Song phương ai mạnh ai yếu, nhìn vào liền nhận ra ngay lập tức.

Một khi hai tên Độc Linh tộc giải quyết xong người kia, tiếp theo là tới lượt của hắn không thể nghi ngờ.

Có thể tình huống bây giờ cũng có một chút ý vị không đúng, hắn nhìn ra được đám Linh tộc kia đều ăn ý với nhau không có vượt lên phía trên, nói đúng hơn là không có tên Linh tộc nào có ý định đến gần trận chiến giữa Nhất Minh và Hỏa La.

Thế là hắn lập tức liền làm ra quyết định phóng lên phía trên, quả nhiên là tên Huyền Linh tộc đang cùng hắn giao thủ nhìn thấy hắn hành động như vậy cũng không có đuổi theo, hắn biết suy nghĩ của chính mình quả nhiên đúng rồi.

“Đạo hữu, ta đến giúp ngươi!” hắn quát to một tiếng thả người hướng về phía Hỏa La phóng đi, cả đám Linh tộc nhìn thấy hắn hành động như vậy cũng không có mảy may ngăn cản, thậm chí còn cười ra tiếng.

Nhất Minh đưa mắt nhìn thấy một người hướng về phía trên này bay tới, ngay lúc hắn chuẩn bị tiếp cận thân hình của Hỏa La thời điểm, cũng tình cờ là lúc Tiểu Dạ tán ra lực lượng cưỡng ép thúc đẩy tâm tình của Hỏa La lên tới cực điểm.

Tâm tình của đối phương càng trở nên tiêu cực thì khi ăn vào mới có một loại cảm giác mỹ vị, chính vì điều này mà Tiểu Dạ nó mới hao tốn nhiều công sức như vậy.

Nói thì lâu nhưng thực ra cũng không tốn bao nhiêu thời gian, từ khoảnh khắc Tiểu Dạ nó tán ra lực lượng cho tới khi tâm tình của Hỏa La trở nên hỏng bét thì cũng chỉ tốn đâu đó vài cái hô hấp mà thôi.

Bây giờ nhìn thấy có người ngang nhiên hướng về phía chính mình đánh tới, Hỏa La hắn làm sao có thể chịu?

“Nhân tộc đúng thật là không biết chữ chết viết như thế nào!” Hỏa La hừ lạnh mang bàn tay nâng lên cao cao sau đó hạ xuống, có thể nhìn thấy được trong mắt của hắn mang theo sát ý không gì sánh được bắn ra bốn phía, quanh thân càng là có hỏa diễm cuồn cuộn bốc lên tựa như Hỏa Thần phẫn nộ.

Tên Nhân tộc vừa định phóng lên cũng không nghĩ tới một chưởng này của Hỏa La lại kinh khủng tới như vậy, bây giờ hắn rốt cuộc cũng biết được vì sao đám Linh tộc kia lại không có ý định tới gần mà chỉ đứng ở xa xa quan sát.

Ban đầu hắn vừa giao phong với tên Huyền Linh tộc vừa nhìn xem trận chiến của cả hai, nhìn thấy hai người đánh cân sức ngang tài hắn cứ tưởng đâu tên Hỏa La này có mạnh cũng không mạnh hơn chính mình bao nhiêu.

Bây giờ xem ra, chính mình đây là tự chui đầu vào lưới a!

Nhất Minh nhìn thấy cảnh này làm sao có thể để cho Nhân tộc lại thiếu đi một người, thế là nương theo trường thương thoải mái huy động, huyết vũ vỗ mạnh khiến cho hư không vang lên một tiếng bạo liệt nổ tung, thân hình của hắn lập tức bắn vọt về phía Hỏa La đồng thời, Tiểu Dạ cũng tán ra lực lượng quỷ dị mang Hỏa La bao trùm vào bên trong.

Hỏa La đối với tên Nhân tộc kia đánh ra một chưởng về sau cũng không còn để ý, bản thân vừa định xoay người trở lại hướng về Nhất Minh tiếp tục đánh ra thập nhị kích thì bỗng dưng có một loại cảm giác quỷ dị ập tới.

Bàn tay của hắn chỉ kịp nâng lên tới một nửa liền bỗng dưng dừng lại, lực lượng của Tiểu Dạ hóa thành một cái bàn tay hư vô phiêu miểu tựa như miệng lớn há ra rồi cắn xuống, sinh sinh mang toàn bộ tâm tình tiêu cực của hắn kéo ra bên ngoài.

Đồng thời cũng vào lúc này, một tiếng oanh động vang lên đánh cho thân hình của tên Nhân tộc bay ngược xuống đại địa bên dưới oanh ra một cái lỗ thủng, nham tương cuồn cuộn sôi trào mang cả người của hắn đều nhấn chìm vào bên trong, trong thoáng chốc liền tiêu tán không thấy.

Trên thân Hỏa La vốn dĩ nắm giữ bốn khối mảnh vỡ giờ khắc này lại thêm một khối xoay vòng quanh thân, nhưng toàn bộ thân hình của hắn đều cứng ngắc tại chỗ, vẫn duy trì tư thế nâng lên bàn tay, hai mắt trống rỗng.

Rất nhiều Linh tộc ở bên ngoài nhìn thấy cảnh này cũng lập tức nhíu lại lông mày, nhưng cũng chỉ là ở một bên quan chiến mà thôi, cũng không có ý định nhúng tay can thiệp đi vào.

Bọn hắn cũng không muốn xuất thủ cứu giúp rồi lại cùng với tên Hỏa La này tranh đoạt thiên địa linh cơ, một phần nữa là bọn hắn cũng không biết rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, trước khi minh bạch được tình huống hiện tại thì tốt nhất là không nên vọng động.

Còn một lý do cuối cùng chính là tên Hỏa La này đang nắm giữ năm khối mảnh vỡ, nếu để cho tên Nhất Minh này mang hắn chém giết liền sẽ có thêm một đoàn thiên địa linh cơ bắt đầu giáng lâm nơi đây, tới khi đó cơ hội đoạt được thiên địa linh cơ cũng nhiều hơn một phần.

Quy tắc ban đầu chỉ là không cho hai người cùng một tổ đội đồng thời triệu hồi hai đoàn thiên địa linh cơ cùng một lúc, nhưng nếu là tổ đội khác nhau triệu hồi thì không thành vấn đề.

Nhất Minh cấp tốc đưa mắt quét qua bốn phía, nhìn thấy đám Linh tộc kia cũng không có ý định xuất thủ ngăn cản cũng liền không còn kiêng kỵ cái gì, một thương cường lực quét ngang đánh cho chân nguyên hộ thể của Hỏa La ầm vang phá toái, bản thân vừa lúc lấy lại tinh thần thì cũng đã muộn.

Da đầu của Hỏa La đều tê rần cả lên, hắn nhớ chính mình còn đang chuẩn bị đánh ra một chưởng lúc tên Nhân tộc này còn ở xa xa, thế mà giờ khắc này chân nguyên hộ thể đều đã phá toái không còn một mảnh, tên Nhân tộc này thế mà giết tới tận nơi đây rồi?

Thần sắc Nhất Minh phi thường nghiêm nghị, cũng không có ý định dừng lại dù chỉ một khắc.

Trường thương oanh ra, trên mũi thương kia liền có hai đầu viêm long nhanh chóng uốn lượn bắt đầu cắt chéo xông tới, Hỏa La hắn chỉ có thể hô hấp dồn dập nhìn lấy trường thương xuyên thủng đầu lâu, ý thức của bản thân trong nháy mắt liền lâm vào hắc ám, đến khi mở mắt ra thì hắn đã xuất hiện ở bên ngoài sa bàn, trái tim còn đang phanh phanh đập mạnh không ngừng nhảy lên.

Thất bại!

Hỏa La ngơ ngác đưa mắt nhìn vào sa bàn bên trong, hắn không nghĩ tới chính mình thế mà lại thất bại?

Nếu như chính mình xuất toàn lực mà vẫn thất bại thì cũng thôi đi, đằng này thậm chí ngay cả thập nhị kích còn chưa có xuất ra đã bị đánh cho rời khỏi cuộc chiến, đây đúng thật là không cách nào có thể chấp nhận cho được.

Hồi lâu qua đi hắn mới hoàn hồn trở lại, thần sắc trở nên phi thường dữ tợn hơn bao giờ hết!

Hắn gầm thét gào lên cái tên của Nhất Minh, nếu không phải hắn cảm giác được một loại uy hiếp đánh tới thì đã lần nữa xông vào sa bàn cùng với Nhất Minh đại chiến một trận.

Đối với biểu hiện của hắn, những tu sĩ ở bên ngoài sa bàn cũng có thể hiểu được phần nào, Hoàng Kỳ nhìn thấy Nhất Minh biểu hiện tỏa sáng như vậy, trái tim cũng không khỏi đập rộ cả lên.

Nếu như lão không có đoán sai mà nói, tên tiểu tử này rất có khả năng sẽ đoạt được một phần thiên địa linh cơ a!

Nhất Minh cũng không có biết Hỏa La ở bên ngoài sa bàn đang nghiến răng nghiến lợi nhìn chằm chằm lấy hắn, giờ khắc này quanh thân của hắn đã tập hợp đủ sáu khối mảnh vỡ, bầu trời vốn đã đen kịt nay lại còn đen hơn bao giờ hết.

Lại thêm một tiếng oanh minh truyền ra, phong vân đột khởi, hắc vân tụ đến.

Dưới không biết bao nhiêu ánh mắt từ bốn phương tám hướng nhìn sang bên đây, rất nhiều tu sĩ đều có thể nhìn thấy hai đoàn thiên địa linh cơ thế mà tụ tập tại cùng một chỗ, điều này khiến rất nhiều người cảm thấy kích động cũng có đáng tiếc.

Giải quyết Hỏa La về sau Nhất Minh hắn cũng không có chần chờ, lập tức hướng lên phía trên phóng đi.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.