Băng nguyên bên trên, sau khi Nhất Minh hắn phi hành một đoạn về sau, liền thu hồi huyết vũ bắt đầu ẩn tàng khí tức.
Đối với tu sĩ khác mà nói, trừ khi bản thân có thủ đoạn ẩn nấp cực kỳ cao minh, nếu không thì việc ẩn tàng khí tức cũng không phải là chuyện dễ dàng.
Nhưng từ lần Tiểu Dạ nó bộc lộ ra khả năng ẩn tàng tự thân đã khiến cho Nhất Minh hắn nổi lên một cái ý nghĩ.
Thế là hắn lợi dụng ưu thế của bản thân, toàn bộ thu liễm khí tức của mình bắt đầu tiếp cận tới gần.
Thân hình của hắn tại bên trên băng nguyên không ngừng xuyên qua các dãy núi, tận lực không để cho lực lượng tản mác ra bên ngoài, toàn bộ đều dùng sức bật của tự thân mà phóng về phía trước.
Mặc dù tốc độ có hơi chậm chạp, nhưng chung quy là không có ảnh hưởng tới đại cục, không qua bao lâu Nhất Minh liền đã tiếp cận tới khu vực tranh phong nhưng không có tiếp cận quá gần, bắt đầu cẩn thận cảm ứng một chút.
Quả nhiên, bạch y nữ tử kia cũng tới gần nơi đây.
Bất quá cô nàng này đang ở một cái phương hướng khác cách hắn khá là xa, đây cũng xem như là một chuyện tốt, bây giờ chỉ cần chờ những tên Linh tộc kia phân ra thắng bại liền có thể.
Tâm niệm vừa động, Tiểu Dạ liền hóa thành một đoàn ám ảnh hư vô phiêu miểu chìm vào bên dưới băng nguyên, rất nhanh liền biến mất không thấy.
Nó tại bên dưới băng nguyên không ngừng di động với tốc độ cực nhanh, không qua bao lâu liền đã đạt tới một cái cực hạn, mà tại vị trí này cách trung tâm của dư ba cũng đã khá là gần.
Nhất Minh mặc dù không có khả năng ẩn thân, nhưng bằng khả năng của Tiểu Dạ hắn có thể nhìn thấy được tất cả mọi thứ đang diễn ra ở nơi xa, chỉ có điều là việc vận dụng loại đồng thuật này cần hắn bỏ ra không ít hồn lực để duy trì.
Mà lúc này tại một bên khác, bạch y nữ tử đồng dạng cũng đã xuất hiện ở cách đám Linh tộc kia không xa, thân hình của nàng hư vô phiêu miểu, tựa hồ như hóa thành trong suốt vậy.
Dưới loại trạng thái ẩn thân này, tốc độ của nàng kỳ thật cũng không cao.
Nàng lặng lẽ di chuyển ở bên dưới của một ngọn băng sơn, có thể nhìn thấy được cách đó không xa có một đàn băng lang đang liều mạng chạy khỏi nơi này, hiển nhiên là bị dư ba của năm tên Linh tộc kia làm cho sợ hãi.
Cả một vùng băng nguyên to lớn dĩ nhiên là có không ít các loại hoang thú trông giống y như thật, nhưng kỳ thực bọn chúng chỉ là từng sợi hồn lực hóa thân mà thôi, chỉ cần mang bọn chúng tiêu diệt liền có thể bổ sung được phần nào hồn lực tiêu hao.
Bất quá nàng cũng không có đối với đám băng lang này động thủ làm gì, một khi làm như vậy thì chẳng khác nào chủ động bại lộ tự thân.
Sở trường của nàng chính là ám sát, chờ đợi và kiên nhẫn chính là một trong những phẩm chất cần phải có của một sát thủ chân chính, người nóng lòng hành động mà mất đi kiên nhẫn, thật không xứng đáng để trở thành một sát thủ thực thụ.
Giờ khắc này thần sắc của nàng trông khá là buồn bực, lông mày thỉnh thoảng khẽ nhíu một cái, hiển nhiên là cảm giác được bản thân có gì đó không đúng nhưng lại vô pháp cảm ứng ra cái gì.
Loại cảm giác này hiện lên từ lúc nàng theo dõi Nhất Minh trước kia, lúc đó bản thân nàng còn đang đắc ý bởi vì thuật ẩn thân của chính mình vừa làm ra đột phá trong lần luyện hóa kim liên kia.
Bản ý muốn tiềm hành trêu chọc thanh niên này một phen, nhưng không ngờ trong một khoảnh khắc mà Nhất Minh hướng về phía nàng nhìn qua, nàng liền cảm giác được có một cỗ khí tức cực kỳ quỷ dị hướng về phía chính mình xông tới.
Nàng không nói hai lời, liền toàn lực ly khai.
Cứ tưởng đâu loại khí tức kia sẽ biến mất ngay khi chính mình cách xa hắn ra, nhưng đến tận bây giờ nàng vẫn còn cảm giác được một loại bất an khó tả, tựa hồ như chính mình đã bị bại lộ rồi vậy, điều này khiến nàng khó mà giữ được bình tĩnh.
“Đáng ghét! Rốt cuộc đây là loại cảm giác gì mới được chứ?” sắc mặt của nàng tối sầm ẩn ẩn có chút minh bạch, hẳn là do người thanh niên kia gây ra không thể nghi ngờ.
“Ta phải nhanh chóng tìm cho ra hắn mới được!” nàng âm thầm cắn chặt hàm răng, âm thầm làm ra một cái quyết định.
Một bên khác, năm tên Linh tộc tại giữa không trung đang không ngừng giao phong, hồn lực thoải mái phun trào, chân nguyên va chạm hình thành từng đợt dư ba quét sạch bốn phương tám hướng.
Có thể nhìn thấy được năm tên Linh tộc phân thành hai phe rất là rõ ràng.
Một bên chính là do hai tên Băng Linh tộc đã tiến hành kết đội, trên thân của một tên trong đó còn có ba khối linh cơ mảnh vỡ đang không ngừng xoay quanh, tên này không ai khác chính là tên đã từng cùng với Hỏa Linh tộc giao phong không sai.
Lúc đó Nhất Minh và Tiểu Linh còn khe khẽ bàn luận xem bọn hắn có đang câu cá hay không, cho nên rất là ấn tượng.
Mà một bên khác, chính là do ba tên Linh tộc khác đồng loạt liên thủ công tới, một tên Hỏa Linh tộc, một tên Độc Linh tộc và cuối cùng là một tên Huyền Linh tộc.
Nhìn lấy năm tên Linh tộc chia thành hai phe không ngừng giao phong phi thường kịch liệt, đổi lại là ai khác cũng đều sẽ nghĩ rằng bọn hắn đang thực sự sống mái với nhau.
“Hừ, chúng ta đánh lâu như vậy mà chỉ có một tên mò đến, các ngươi dự định tiếp theo sẽ làm như thế nào?” tên Hỏa Linh tộc vừa hướng về một tên Băng Linh tộc xuất thủ vừa dùng hồn lực truyền âm đi qua.
Trong hoàn cảnh hồn lực tán loạn như thế này, việc bọn hắn âm thầm truyền âm cho nhau cũng không ai có thể nhận ra khác thường.
“Vậy là ngươi không hiểu được bản năng của Nhân tộc rồi.” thần sắc của tên Băng Linh tộc vẫn lạnh lùng như thường, một chưởng liền đập thẳng đi qua đồng thời, cũng lặng lẽ truyền ra thoại ngữ.
“Bọn hắn đã tới tên đầu tiên chắc chắn sẽ tới tên thứ hai tên thứ ba.”
“Theo ta được biết thì nơi đây tổng cộng có tất cả bốn tên Nhân tộc, tên trung niên vừa rồi mặc dù quay người bỏ chạy nhưng hắn cũng không có thụ thương cái gì.”
“Nếu ta đoán không lầm mà nói, bọn hắn chắc chắn sẽ quay lại nơi đây chờ đợi thời cơ, không chừng vào thời khắc này bọn hắn đang trên đường chạy đến, việc của chúng ta bây giờ chính là chờ đợi một chút, chờ khi đầy đủ ba tên Nhân tộc lọt vào trận pháp liền có thể bắt đầu hành động.”
Tên Hỏa Linh tộc có chút chờ không nổi liền hừ lạnh một tiếng: “Đám Nhân tộc này thật sự là giảo hoạt không chịu nổi, bọn hắn đây là chờ chúng ta tự giết lẫn nhau rồi xuất thủ làm ngư ông đắc lợi, thật mẹ nó nghĩ lão tử ngu ngốc như vậy hay sao?”
Những tên Linh tộc khác nghe vậy cũng không có nói thêm lời nào, một tên Độc Linh tộc bỗng dưng nghĩ tới cái gì liền truyền ra thoại ngữ: “Các ngươi có nghĩ tới hay không, chúng ta cứ đánh ở trạng thái cân bằng như thế này cũng chính là sơ hở lớn nhất?”
Cả đám nghe vậy liền bừng tỉnh đại ngộ, không qua bao lâu, thần sắc của tên Hỏa Linh tộc lập tức tỏ ra kinh hỷ quát chói tai một tiếng: “Chết đi cho ta!”
Thế là nương theo ba tên Linh tộc mang hai tên Băng Linh tộc đè lên đánh, hai tên Băng Linh tộc cũng không còn cách nào ngoài việc chật vật chống trả.
Nếu không phải tại trong hoàn cảnh có hàn khí dày đặc thế này, tạo điều kiện cho thuật pháp băng thuộc tính được tăng phúc thì hai tên Băng Linh tộc muốn ngăn cản ba người vây công là chuyện không thể nào làm được.
Dù sao thì thực lực của mỗi người đều không sai biệt lắm.
Thẳng tới một cái thời khắc, hai tên Băng Linh tộc trông có vẻ không còn cách nào, hai tay nhanh chóng kết hợp pháp quyết, một vòng đồ án tỏa ra lam sắc quang mang xuất hiện ngay tại trên đầu của ba tên Linh tộc đồng thời, càng có thêm hai vòng đồ án nữa xuất hiện ở hai bên.
Trong nháy mắt, ba tên Linh tộc liền đã bị ba vòng đồ án tán ra hàn khí kinh khủng bao trùm vào bên trong, nương theo bàn tay của hai tên Linh tộc khẽ bóp một cái, hàn khí lập tức tán ra cấp tốc mang ba tên Linh tộc đóng băng ngay lập tức.
Không có chần chờ, hai tên Băng Linh tộc lập tức hướng về phương xa bỏ chạy.
Mà khi bọn hắn quay người bỏ chạy không đầy một cái hô hấp, lớp băng vây khốn ba tên Linh tộc liền tự hành phá toái, có thể nhìn thấy được ba tên này phi thường giận dữ cấp tốc đuổi theo.
Một màn này quả thật là đánh vào thị giác của tất cả mọi người ở nơi đây, nhìn thấy năm tên Linh tộc cấp tốc đi xa, bạch y nữ tử, lão giả, trung niên và Nhất Minh đều lâm vào trầm ngâm trong chốc lát, liền làm ra quyết định bắt đầu đuổi theo.
Có thể hành động của Nhất Minh so với ba người kia phải chậm hơn nhiều lắm, bởi vì ngay lúc hắn giải trừ năng lực của Tiểu Dạ trong nháy mắt, tâm thần của hắn bỗng dưng truyền đến đau đớn phi thường kịch liệt, tầm mắt cũng nhịn không được mà tối sầm trở lại.
Hắn biết đây là do hồn lực của bản thân tiêu hao quá độ gây nên, cẩn thận cảm ứng một chút, hồn lực hiện tại của hắn chỉ còn đâu đó cỡ chừng một nửa so với trước kia, công nhận là việc sử dụng hắc tuyến gia trì lên thân của bạch y nữ tử phải tiêu hao đại lượng hồn lực của hắn.
Nhất Minh nhìn đông rồi nhìn tây một chút, hắn vốn dĩ còn định tìm một đám yêu thú để khôi phục một chút hồn lực, nhưng hiện tại lại nói cho hắn biết đây quả thực là không có khả năng.
Thế là hắn cũng không còn cách nào, bản thân vừa định hướng về phía đám Linh tộc kia đuổi theo thì bỗng dưng cảm giác được cái gì, lần nữa cảm ứng lại vị trí của bạch y nữ tử kia.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]