Lần nữa nghe được Tiểu Linh nói hắn bị đoạt xá, Nhất Minh cũng không biết phải nói cái gì cho phải, hắn chỉ đối với nàng cười cười liền không còn để ý tới, bắt đầu cùng con mắt câu thông.
Lần này con mắt hấp thu đại lượng khí tức tà ác khiến nó biến đổi không ít, không những là về hình dáng bên ngoài, mà ngay cả khí tức bên trong cũng so với trước kia càng thêm quỷ dị.
Tại bên trong thức hải, con mắt nhìn chằm chằm Nhất Minh, mặc dù bản thân nó không hề có bất kỳ hành động nào, nhưng Nhất Minh có thể nhìn thấy rõ tâm tình của nó đang không ngừng chập chờn.
Tựa hồ như đang muốn làm cái gì, nhưng lại e ngại cái gì.
Nó giãy dụa hồi lâu vẫn không làm ra được quyết định, Nhất Minh nhíu mày nhìn nó chốc lát liền chậm rãi truyền ra thoại ngữ: “Ngươi, muốn chết sao?”
Lời này vừa ra, thần sắc Nhất Minh vẫn điềm nhiên như thường, nhưng đáy mắt đã âm trầm như nước, hiển nhiên là hắn nhận ra con mắt này đang có dấu hiệu không đúng.
Đây là, bành trướng a?
Điều này cũng đúng mà thôi, bản thân nó vừa làm ra thuế biến, thực lực tăng mạnh, có một chút ý nghĩ không chính đáng cũng là bình thường vô cùng.
Mặc dù nó so với trước kia mạnh hơn không ít, nhưng Nhất Minh đồng dạng cũng là mạnh lên, giờ khắc này hắn không có nói nhảm liền mang đao hồn tán ra, hai đầu cự long tại trong thức hải đưa mắt nhìn về phía nó nhìn chằm chằm.
Con mắt nhìn thấy hai đầu cự long xuất hiện liền bỗng dưng run lên, lập tức chớp động truyền ra từng cái thanh âm đứt quãng, biểu thị nó sẽ nghe lời, sẽ không ngỗ nghịch.
Nhất Minh nhìn nó biểu hiện như vậy cũng không biết là thật là giả, nhưng mặc kệ là như thế nào, chí ít bây giờ nó sẽ không dám làm ra cái gì khác thường.
Đồng dạng, Nhất Minh cũng không tin tưởng con mắt này thật sự đối với hắn nói gì nghe nấy, một khi thực lực của bản thân không đủ, hay nói cách khác chính là đao hồn không còn tiến triển, con mắt này cũng sẽ không bỏ qua cơ hội mà mang hắn đoạt xá.
Nhưng đáng tiếc, Nhất Minh sẽ không để nó có cơ hội làm ra chuyện này, nếu như thật sự có một ngày như vậy xảy ra, vậy thì cả hai cùng đồng quy vu tận đi thôi.
Nghĩ thông suốt về sau, thế là Nhất Minh bắt đầu cùng với con mắt câu thông hồi lâu, hắn mới xác định một điều.
Linh trí của con mắt so với trước kia tựa hồ như là cao hơn một chút, nó có thể nghe và hiểu được Nhất Minh đang nói cái gì, đồng dạng cũng có thể truyền ra một chút tâm tình ba động cùng thanh âm đứt quãng.
Mặc dù câu thông không nhiều, nhưng hắn đại khái có thể biết được con mắt này rốt cuộc có cái tác dụng gì.
Con mắt cũng không biết phải giải thích như thế nào, cho nên nó liền chủ động mang lực lượng quỷ dị tán ra, bản thân liền hóa thành một cái bóng đen hướng về chỗ tối dung nhập đi vào.
Có thể nương theo con mắt chậm rãi dung nhập vào bên trong, thân hình của nó liền tan biến không thấy, nhưng Nhất Minh có thể cảm giác ra được nó đích xác là ở chỗ tối không sai, hơn nữa tốc độ di động so với trước kia phải nhanh hơn mấy lần.
“Ẩn nấp sao?” Nhất Minh sờ sờ cằm, sau đó liền hướng về con mắt truyền ra thanh âm: “Còn gì nữa không?”
Nghe được lời này, con mắt nghĩ nghĩ liền lần nữa mang lực lượng tán ra.
Lần này, Nhất Minh cảm giác con mắt của chính mình dường như tối sầm trở lại, khiến hắn nhịn không được nhắm lại rồi mở ra, một bên vẫn không có gì khác thường, nhưng một bên còn lại thì đã hoàn toàn khác trước.
Mắt trái của hắn bỗng dưng trở nên đen kịt một màu, từng cái đường vân tại trong đồng tử cấp tốc lan ra, từ bên ngoài nhìn vào liền không nhìn thấy cái gì khác biệt, chỉ thấy màu đen tựa như thâm uyên vô tận.
Mà tầm nhìn của hắn, cũng vì đó mà bỗng dưng cải biến.
Loại cảm giác này, cũng không phải là lần đầu tiên hắn trải nghiệm qua, trước đó con mắt chia sẻ tầm nhìn cho hắn cũng có cảm giác giống y như vậy.
Hắn đưa mắt nhìn qua chung quanh, ban đầu thì hắn không nhìn ra cái gì khác thường, nhưng sau một lúc liền nhận ra có chút không giống.
Trước đó hắn chỉ có thể nhìn thấy được tràn cảnh mà “con mắt” nhìn thấy, nhưng bây giờ, hắn hoàn toàn có thể hoán đổi giữa tầm nhìn của con mắt và bản thân.
Nhưng nếu chỉ như vậy thì không có gì đáng để nói, điều khiến hắn cảm thấy kinh ngạc ở đây là, sau khi hắn đưa mắt quét qua ba người ở bên trên, tình huống phát sinh trong mắt của hắn có một chút không giống.
Hắn lập tức lấy tay che đi tầm nhìn, sau đó liền mở ra nhìn lại, cứ như vậy mà lập đi lập lại mấy lần.
Cuối cùng hắn mới nhận ra, quả thật là có điều khác biệt.
Bằng khả năng của con mắt trái, hắn có thể nhìn thấy được tại trên thân của lão giả kia có một sợi tơ màu tím nhẹ nhàng đung đưa, phần lớn còn lại đều là lam sắc sợi tơ, tổng cộng đâu đó có cần trăm sợi đang nhẹ nhàng phe phẩy, trông rất là mờ ảo.
Hai người còn lại thì không giống như lão, nữ nhân xinh đẹp thì có lam sắc sợi tơ hiển hóa trên thân, nhưng rõ ràng là không nhiều, tựa hồ chỉ có mấy chục sợi mà thôi, còn lại chính là bạch sắc, không có tử sắc.
Cuối cùng là trung niên kia, trên thân của hắn đồng dạng cũng là như vậy.
Nhất Minh nao nao, hắn cũng không biết đây là tình huống như thế nào.
Có thể không đợi hắn trầm tư suy nghĩ bao lâu thì Tiểu Linh liền đã kinh hô thành tiếng!
“Tiểu tử ngươi đây là như thế nào?”
Nàng nhìn thấy mắt trái của hắn giờ khắc này đã trở nên đen kịt, hơn nữa còn có từng đoàn khói đen chậm rãi lượn lờ, ẩn ẩn bên trong còn tán ra khí tức vô cùng quỷ dị, khiến nàng cũng nhịn không được mà tránh xa một chút.
Nhất Minh đưa mắt nhìn qua, nhìn thấy Tiểu Linh so với ba người kia hoàn toàn không giống, hắn có thể nhìn thấy được trên thân của nàng có rất nhiều sợi tơ màu tím vờn quanh, lẫn ở bên trong còn có một sợi hồng sắc rất là bắt mắt, điều này khiến hắn không khỏi nhíu mày.
Thế là hắn lần nữa đưa mắt nhìn về ba người ở bên trên, đúng thật là trên thân của ba người kia có rất nhiều sợi tơ ẩn chứa màu sắc khác nhau tạo nên.
Trong lúc nhất thời hắn cũng không biết đây rốt cuộc là đại diện cho cái gì, nhưng ẩn ẩn cũng có một chút suy đoán.
Hắn cũng không biết suy đoán của chính mình có đúng hay là không, việc này cần thêm thời gian để xác định, thế là tâm niệm của hắn vừa động thì con mắt trái liền trở lại như thường, phảng phất như không có chuyện gì xảy ra.
“Ta không có việc gì, đây là một trong những năng lực của con mắt kia.” Nhất Minh đối với nàng giải thích một câu về sau, liền chậm rãi đứng lên.
Con mắt đồng dạng cũng hiện ra thân hình, hướng về Tiểu Linh chậm rãi bay tới, trong mắt còn tán ra tâm tình phi thường vui vẻ, tựa hồ như muốn cùng với nàng chơi đùa đồng dạng.
Tiểu Linh nhìn thấy nó biểu hiện thân cận như vậy cũng không khỏi làm ra cảnh giác, hiển nhiên là nàng có thể cảm thụ được từ trên thân của nó có khí tức phi thường nguy hiểm, mà loại khí tức quỷ dị này đối với nàng có cực đại áp chế, khiến nàng rất không thoải mái.
Nàng muốn nói với nó đừng có tán ra loại khí tức quỷ dị này, nhưng đến giờ nàng mới nhận ra chính mình cũng không biết phải gọi nó như thế nào, chẳng lẽ cứ phải gọi là “con mắt” hoài hay sao?
Nghĩ tới đây nàng mới mang sự tình này nói ra, Nhất Minh hắn cũng không có ý kiến gì, tùy tiện đặt một cái tên cho con mắt này là được, dù sao cũng chỉ là một cách gọi mà thôi.
Tiểu Linh nhìn lấy con mắt trầm ngâm hồi lâu, hiển nhiên là trong lúc nhất thời nàng cũng không nghĩ ra được cái tên nào hay hay.
Nhìn nàng suy tư nghiêm túc như vậy Nhất Minh hắn cũng không khỏi bật cười, cuối cùng khoác khoác tay nói: “Tiểu Linh cô suy nghĩ nhiều như vậy để làm cái gì, theo ta thấy cả người của nó đều là màu đen cùng với bóng đêm rất là thích hợp.”
“Cho nên cứ gọi nó là Tiểu Dạ là được rồi.”
“Tiểu Dạ sao?” Tiểu Linh nghe vậy liền lâm vào trầm ngâm, nàng cảm thấy cái tên này đối với con mắt màu đen quả thật là có chút thích hợp, thế là đối với nó cười híp mắt nói.
“Tiểu Dạ a, ngươi có thể hay không thu liễm lực lượng lại một chút, nếu không thì ta sẽ không chơi với ngươi nha.”
Tiểu Dạ nó cái hiểu cái không, nhưng nó vẫn có thể minh bạch được ý tứ của Tiểu Linh muốn nói là cái gì, thế là toàn thân thu liễm khí tức, bắt đầu hướng về phía nàng bay qua, con mắt cong lên, tựa hồ như rất là vui vẻ.
Nhất Minh đối với hành động của nó cũng không còn quan tâm tới, ánh mắt nhìn về ba người ở bên trên, thân hình bắt đầu lăng không bay lên, hướng về ba người chậm rãi bay đến.
Tiểu Linh thấy vậy liền ngồi tại trên vai của hắn, Tiểu Dạ đồng dạng cũng lơ lửng ở bên cạnh.
Nhưng kỳ lạ là, ánh mắt của ba người đều tập trung vào Tiểu Linh nơi đó, còn đối với Tiểu Dạ ở bên cạnh tựa hồ cũng không có để ý đến.
Nhất Minh đối với điều này có chút để tâm, cho nên hắn liền nhận ra ngay lập tức.
Trước đó hắn từng cho con mắt thâm nhập vào trong tòa thành đến gần đám người, nhưng bọn hắn tựa hồ như không có nhìn thấy đồng dạng, hắn cũng rất là hiếu kỳ cho nên mới để tâm tới chuyện này.
Bây giờ xác định quả thật không sai, hắn cũng yên tâm.
Có thể ba người cũng không có thời gian chú ý đến Tiểu Linh quá nhiều, ngay khi nhìn thấy Nhất Minh ngự không bay tới, ba người liền chắp tay giới thiệu bản thân.
Không vì cái gì khác, chỉ vì người thanh niên trước mắt này mang đến cho bọn hắn áp lực quả thật rất lớn, với thực lực của bọn hắn bây giờ cho dù có liên hợp cũng chưa chắc có thể mang người thanh niên này cầm xuống.
Người ở dưới mái hiên, không thể không cúi đầu.
Hơn nữa, bọn hắn trước đó cũng đã phát thề qua, đương nhiên là sẽ không thể nào vi phạm lời thề cho được.
Đổi lại bình thường mà nói, mỗi người xuất hiện ở Hư Không Đoạt Đạo này đều là địch nhân của nhau, cơ duyên ở phía trước hơn nữa danh ngạch còn có giới hạn, đương nhiên là sẽ không ai nhường ai.
Nhưng bây giờ không giống, người thanh niên này cũng coi như là giúp bọn hắn một lần, dưới tác dụng của lời thề, bọn hắn cũng không có khả năng lấy oán báo ân, chỉ có thể khách khí một chút.
Nhất Minh nghe ba người giới thiệu sơ bộ về sau cũng gật đầu đáp lại: “Tại hạ Nhất Minh, ba vị cũng không cần khách khí, đoạn đường tiếp theo ta còn cần nhờ vào ba vị hỗ trợ mới đúng.”
Ngữ khí của hắn rất là ôn hòa, hoàn toàn không có một chút gì là kiêu ngạo ý tứ, ánh mắt tại trên thân của ba người đảo qua, cuối cùng dừng lại tại trên người của lão giả lâu hơn một chút.
Không thể không nói, những vị Bán Thần xuất hiện ở nơi đây hoàn toàn không phải chân thân, quanh thân của bọn hắn đều có một tầng hào quang nhàn nhạt phủ lên, dù là như vậy cũng không cản trở Nhất Minh nhìn lấy diện mạo của ba người.
“Nhất Minh?” nữ nhân xinh đẹp nghe được lời này liền chớp chớp đôi mắt, ngay cả lão giả và trung niên hai người cũng không hề ngoại lệ, cẩn thận đánh giá hắn một phen.
Hiển nhiên là trước đó ba người có đại khái suy đoán lai lịch của hắn, nhưng Tiềm Long bảng lại không chỉ có một hai người, bọn hắn cho dù nghĩ như thế nào cũng không nghĩ tới người thanh niên này chính là đệ nhất Tiềm Long a!
Bất quá sau khi nghĩ lại toàn bộ quá trình chiến đấu vừa rồi thì ba người cũng không có bất ngờ, nếu như người thanh niên này đích thật là đệ nhất Tiềm Long mà nói, có chiến lực kinh người như vậy cũng không phải là không có khả năng.
Chỉ có điều là, cái tốc độ tu luyện của người thanh niên này, cũng quá biến thái rồi đi?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]