Tại dưới ánh mắt của tất cả Bán Thần, vòng xoáy bên ngoài đã bắt đầu yên tĩnh trở lại, một khối cự thạch không biết từ nơi nào bỗng dưng hiện ra, phi thường to lớn, vắt ngang một mảnh hư không.
Những cường giả này rất là nghi hoặc trong lòng, không biết đây là có chuyện gì xảy ra, nhưng tại trong một trận hỗn chiến ác liệt như thế này, cũng không có thời gian cho bọn hắn đi nghĩ ngợi quá nhiều.
Hoàng Kỳ đồng dạng cũng là như vậy, quanh thân lão có hỏa diễm hừng hực bốc cháy đi lên, đầu tóc dựng ngược tựa như liệt hỏa, một cái ấn ký có hình ngọn lửa ngay tại mi tâm hiện rõ ra ngoài, toàn thân đều đang tán ra uy thế cường đại vô cùng.
Mà theo khí thế dâng cao trong nháy mắt, một vòng hỏa diễm tựa như Đại Nhật treo cao, hỏa khí bức người, phảng phất như thần linh hạ phàm, nhấc lên hỏa khí bá đạo vô song.
Thân hình của lão bắn vọt về phía trước, mỗi nơi đi qua, hỏa diễm cuồn cuộn bốc lên, nương theo bàn tay hướng về phía trước nhấn một cái, hỏa diễm điên cuồng tán khai, hóa thành một cái hỏa tráo hướng về thân ảnh ở phía trước lao đi.
Thân ảnh ở phía trước nhìn thấy cảnh này, trong miệng cũng không khỏi hừ lạnh một tiếng, độc khí ầm vang khuếch tán, cấp tốc hóa thành ngón tay khô bại hướng về phía sau đánh tới.
Song phương va chạm oanh lên một tiếng phi thường to lớn, thân hình của Hoàng Kỳ còn không kịp hướng về phía trước lao đi, một bên lại có công kích hướng về phía lão đánh tới.
Nhất thời, Hoàng Kỳ cũng không còn biện pháp, đành phải trước tiên giảm lại tốc độ.
“Hừ, Nhân tộc cút sang một bên, nếu không, giết ngươi!” một tên Hỏa Linh tộc nhìn qua Hoàng Kỳ, đáy mắt nổi lên sát ý nồng nặc, nhưng hắn cũng không định dây dưa ở nơi này quá lâu, đánh ra một kích về sau, liền cấp tốc hướng về phía trên phóng đi.
Tại vị trí này, khoảng cách vọt đến trung tầng cũng chỉ còn khoảng năm mươi dặm mà thôi, Hoàng Kỳ nhìn qua hai tên Linh tộc đồng hành vọt lên phía trên, tâm tình cũng không có vì lời nói của tên này mà sinh ra ba động.
Lão biết, điều quan trọng bây giờ chính là tìm mọi cách bước vào trung tầng, chân nguyên hiện tại cũng chỉ còn lại hơn một nửa, phải nhanh chóng tranh thủ thời gian mới được.
Hoàng Kỳ nơi này, chỉ là một nét mực nhỏ trong tổng thể của bức tranh lớn mà thôi, mấy ngàn thân ảnh điên cuồng chiến thành một đoàn, có người trúng chiêu mà tiếc hận rời khỏi đoạt đạo chi lộ, nhưng cũng không có định rời khỏi, mà đứng ở bên ngoài thất thải hào quang lẳng lặng quan chiến.
Bọn hắn muốn biết, lần Hư Không Đoạt Đạo này, rốt cuộc là Nhân tộc hay là Linh tộc chiếm lấy thượng phong đây, mười cái danh ngạch, cũng không biết phần lớn danh ngạch sẽ thuộc về thế lực nào.
Thần Cung bí cảnh không bao lâu liền có thể mở ra, không thể nghi ngờ là thế lực nào có Thần cảnh xuất thế nhiều hơn, thế lực đó liền sẽ chiếm một chút ưu thế, mặc dù ưu thế sẽ không có ảnh hưởng quá lớn, nhưng ở một góc độ nào đó, chiến lực tăng lên còn tốt hơn là dậm chân tại chỗ.
Bên cạnh đó, những người này cũng không có quên vòng xoáy hiển lộ ở một bên kia, nó đã mở ra gần nửa chén trà, nhưng vẫn không hề có bất kỳ động tĩnh nào truyền ra.
Có thể trong lúc những người này đang lẳng lặng quan sát, vòng xoáy bên kia bỗng dưng nổi lên một tầng gợn sóng, tiếp theo đó chính là có từng đạo thân ảnh từ bên trong bước ra, không phải ý niệm, mà chính là người thật bước ra.
Nhìn thấy một màn này, rất nhiều Bán Thần đều kinh ngạc nhìn qua, bởi vì bọn hắn đều chưa từng nghe nói qua sẽ còn có loại chuyện này, nhưng khi cảm ứng được khí tức trên thân của ba người về sau, tất cả đều không còn để ý đến, toàn lực đầu nhập tâm thần vào tranh đoạt.
Bọn hắn nhìn ra, những tiểu bối này chẳng qua chỉ là chân nguyên cảnh mà thôi, có thể bước vào nơi đây quan chiến, hẳn là do thiên địa ý chí làm ra động tĩnh, vậy thì bọn hắn cũng không cần quan tâm quá nhiều.
Trong nháy mắt này, cảm nhận được uy thế kinh khủng từ phía trước tán ra, thân thể của Hoàng YY bỗng dưng run lên, thần sắc cũng không khỏi tái nhợt đi mấy phần, nhưng cũng may, cũng may là tại trên khối cự thạch này có một tầng bình chướng vô hình, ngăn chặn dư ba làm tổn thương đến mọi người ở bên trong.
Dù là dư ba đã được ngăn chặn, nhưng từng cỗ uy thế tản mác đi ra cũng không có ảnh hưởng, nàng vẫn có thể cảm nhận ra được trận tranh đoạt này kinh khủng tới mức nào!
“Đây đây đây, đây là nơi nào!” Hoàng YY run giọng nói ra, ánh mắt từ lúc bước vào nơi này liền không cách nào rời đi một dãy thất thải hào quang ở trước mắt.
Tư Ngọc Nam đồng dạng cũng là kinh nghi bất định, trải qua một hồi trầm ngâm và quan sát về sau, mới minh bạch đây rốt cuộc là tình huống như thế nào.
“Đây hẳn là Hư Không Đoạt Đạo, ta từng nghe các trưởng bối trong gia tộc nói lại, một khi bước vào Bán Thần, thỉnh thoảng sẽ có thể cảm thụ được một loại kỳ diệu nào đó mà bước vào nơi này để tiến hành tranh đoạt thiên địa linh cơ.”
“Nghe nói có thể giúp cho việc tấn thăng Thần cảnh sẽ thuận lợi hơn là tự hành bế quan rất nhiều.”
“Thì ra là như vậy!” Hoàng YY gật đầu biểu lộ minh bạch, vừa rồi mặc dù có tin tức từ sâu trong cõi u minh truyền tới, nhưng nàng chỉ biết một khi bước vào vòng xoáy sẽ đối với chính mình có chỗ tốt, còn chỗ tốt là cái gì thì hoàn toàn không biết.
Mãi cho tới giờ khắc này nàng mới minh bạch, quả thật là có thể nhìn xem một trận chiến này, đối với những tu sĩ chân nguyên cảnh mà nói, đích thật là một loại chỗ tốt.
Có thể không đợi ba người trò chuyện được bao lâu, tại bên trong vòng xoáy lần lượt có từng thân ảnh bước ra, thần sắc ngơ ngơ ngác ngác, không qua bao lâu, những người xuất hiện ở đây đều đã có gần trăm người, hơn nữa còn chưa có dấu hiệu dừng lại.
Thình lình, tất cả đều là những người có tên tại bên trên Tiềm Long bảng kia.
Một màn này khiến rất nhiều Bán Thần đều cảm thấy kinh ngạc, bọn hắn thậm chí còn nhìn thấy người quen trong gia tộc của chính mình xuất hiện ở bên trong, còn đang đưa mắt về phía bọn hắn phất phất tay, một bộ đang gào to cổ vũ bộ dáng.
Không hiểu vì lý do gì, bỗng dưng trong cơ thể của những vị Bán Thần này, bỗng dưng có một cỗ lực lượng bùng phát trong huyết mạch, khiến cho bọn hắn có một loại cảm giác tuyệt đối không thể thua, nếu không thì mặt mũi này liền ném đến nhà bà ngoại mất.
Thế là tại dưới sự chứng kiến của rất nhiều hậu bối, cho dù có là Linh tộc bên kia hay là Nhân tộc bên này, tất cả đều bỗng dưng điên cuồng gào thét, loạn chiến đã ác liệt giờ còn ác liệt hơn.
Một số thân ảnh bị lạc vào giữa vòng vây cũng vô pháp phản kháng, thế là chỉ có thể tiếc hận bị đánh ra bên ngoài, thần sắc phi thường khó coi, dù là như vậy, cũng không có ảnh hưởng đến những hậu hối tại bên trên cự thạch kia quan chiến.
“Ca ca, Ngọc Nam huynh, những vị này tất cả đều là những người có tên tại bên trên Tiềm Long bảng a, hai huynh giúp ta nhìn xem một chút, có thấy hay không Nhất Minh đệ ở đâu?”
Hoàng Anh cùng với Tư Ngọc Nam nghe vậy mới ý thức được vấn đề, ban nảy mặc dù nhìn thấy rất nhiều người từ vòng xoáy đi ra, nhưng tất cả đều rất là lạ mặt, hầu như không có nhìn thấy những người mà họ quen.
Dù sao thì Tiềm Long bảng có cả trăm người, bọn hắn cũng không thể nào quen biết toàn bộ cho được, những người có thể bước vào Tiềm Long bảng, đa phần đều không hiện sơn không lộ thủy, hành sự cẩn thận vô cùng.
Thẳng tới khi nhìn thấy Tiềm Long bảng hạng hai Nam Thiên, hạng ba Độc Lãng, hạng bốn Cơ Tuyết Lan, hạng năm Lam Nhược Vũ lần lượt hiện thân, bọn hắn mới nhận ra, đây toàn là những người có tên tại bên trên Tiềm Long bảng a!
Trong lúc vô tình, tại bên trên cự thạch này, cũng nổi lên sát cơ không gì sánh được.
Song phương lập tức phân thành hai bên, một bên chính là tu sĩ của Linh tộc, do Độc Lãng và Lam Nhược Vũ đứng ở phía trước, còn một bên chính là tu sĩ của Nhân tộc, do Nam Thiên và Cơ Tuyết Lan dẫn đầu.
Địch nhân gặp nhau, rất là đỏ mắt!
Nhưng bọn hắn cũng minh bạch được một điều, tại bên trên cự thạch này là cấm chỉ đánh nhau.
Nếu như muốn đánh mà nói, vậy thì phải bước ra bên ngoài cự thạch, điều này đồng nghĩa với việc sẽ không còn được bảo hộ, một khi bước ra trong nháy mắt, e rằng bản thân liền sẽ bị uy áp kinh khủng của những vị Bán Thần kia ép thành tro bụi.
Thế là song phương cũng không ai làm gì được ai, cũng chỉ có thể đấu võ mồm phân ra thắng bại, nhưng hiển nhiên là điều này hoàn toàn không có ý nghĩa.
Hoàng Anh cùng Tư Ngọc Nam tại trong đám người lần lượt nhìn qua, cũng không nhìn thấy thân ảnh của Nhất Minh ở đâu, hiển nhiên là có một chút thất vọng.
Hoàng YY hiển nhiên là không tin tà, thế là nàng bỗng dưng cất cao giọng hô lên: “Nhất Minh đệ a, đệ có ở đây không?”
Song phương đang đấu võ mồm thì bỗng dưng dừng lại, Nam Thiên, Độc Lãng đều đưa mắt nhìn về phía Hoàng YY, nàng cũng không có vì những người này nhìn chính mình mà cảm thấy e ngại, thế là mở miệng nói ra.
“Làm sao? Ta chỉ là tìm người thôi mà, cũng không có liên quan đến các ngươi a, các người tiếp tục đi.”
Nói xong nàng khoác khoác tay, hiển nhiên là đối với việc đám người nhìn chằm chằm chính mình cũng không có để ở trong lòng, tại hơn trăm người xuất hiện ở đây cũng không có thanh âm của Nhất Minh hiện lên, hiển nhiên là khiến nàng có chút thất vọng.
“Nhất Minh? Đúng rồi a, nảy giờ vẫn chưa nhìn thấy tên kia xuất hiện, dạo gần đây hắn như thế nào rồi?” Độc Lãng nhìn qua Hoàng YY cười hỏi.
Độc Lãng bây giờ, thân khoác một bộ y phục màu lục, khí tức trên người vẫn là âm trầm đến cực điểm, hắn đứng ở nơi đó khiến cho tất cả mọi người đều cảm giác phi thường khó chịu, không tốt chút nào.
“Nhất Minh sao, ta nghe nói hắn đã bị Huyết Ma Đường làm thịt rồi, làm sao có khả năng còn sống mà đi đến nơi đây, Hoàng cô nương hẳn là còn chưa hay biết tin tức hay sao?”
Thanh âm này vừa ra, Hoàng YY nhàn nhạt liếc mắt nhìn về một tên Nhân tộc, đầu óc của người này chẳng lẽ có bệnh hay sao, ngay tại trước mặt của Linh tộc lại đi nói người của mình như thế, đây không phải là giảm sĩ khí của mình thì là cái gì?
Thế là nàng cũng nhịn không được hừ lạnh một tiếng: “Ai nói với các ngươi là hắn đã chết, nếu như hắn chết mà nói, Tiềm Long bảng hiển nhiên là sẽ không còn tên của hắn, bây giờ tên của hắn vẫn còn ở bên trên, hiển nhiên là chưa có chết.”
“Bị Huyết Ma Đường làm thịt rồi?” Độc Lãng có chút kinh nghi bất định, sau đó liền cười lên ha hả: “Nhân tộc các ngươi quả thật là thú vị, ngay cả người của mình mà cũng diệt sát, quả thật là khiến cho ta mở mang tầm mắt a, ha ha ha ha, chết rất tốt, phi thường tốt!”
Linh tộc bên kia nghe được lời này cũng cười lên ha hả, Hoàng YY trừng mắt nhìn về Độc Lãng một chút, sau đó cũng không còn nói cái gì, chỉ là hừ lạnh một tiếng, cũng không định cùng hắn đấu võ mồm, trong lòng cũng ẩn ẩn có chút phiền muộn.
Từ lúc Tiềm Long bảng xuất thế cho đến bây giờ, hoàn toàn không hề có một chút biến động nào, cho nên cũng không ai biết khi một người vẫn lạc, Tiềm Long bảng sẽ có biến hóa gì hay không.
“Hoàng muội không cần để trong lòng, vòng xoáy hiện tại vẫn còn chưa biến mất, hẳn là tên kia rất nhanh liền sẽ xuất hiện, chúng ta cứ chờ thêm một chút là được.” Tư Ngọc Nam vỗ vỗ bờ vai của nàng nói ra.
“Ngọc Nam huynh nói có đạo lý!” Hoàng YY gật gật đầu, thế là nàng đứng sang một bên, ánh mắt vừa nhìn xem các Bán Thần tranh đoạt, thỉnh thoảng còn đưa mắt về phía vòng xoáy bên kia nhìn qua.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]