“Làm sao làm sao? Đã xảy ra chuyện gì?” thân hình của Tiểu Linh lập tức hiện ra, hiếu kỳ hỏi.
“Cũng không có gì, lão Chư đưa tin cho ta nói rằng đám người của Độc Hành Tông đang nhanh chóng rút lui trở về, dựa vào tốc độ của Bán Thần toàn lực đi đường, hẳn là cũng chỉ cần hai ngày thời gian liền có thể chạy đến.”
“Sự tình này cũng không cần e ngại, nhưng vẫn phải nhanh chóng quét dọn chủ sơn rồi rời khỏi nơi đây, đám người ở bên dưới cũng chuẩn bị chạy tới rồi.”
Nhất Minh nhẹ giọng nói ra, thần sắc như thường thu hồi ngọc giản, đại địa oanh minh bộc phát, tốc độ lại tăng thêm mấy phần, hướng về phía chủ sơn tiếp cận tới gần.
Giờ phút này, tại trong mưa to điên cuồng trút xuống, tại dưới màn đêm náo động và kinh khủng, lôi đình nổ vang, tại quang mang ở giữa thương khung nở rộ một khắc này, rất nhiều tu sĩ, đồng loạt xuất thủ.
“Tặc tử, dám cùng với ta tranh đoạt động phủ, ngươi quả thật không biết chữ chết viết như thế nào!”
“Ha ha ha, nói nhảm, động phủ này chính là do ta đến trước, cho ngươi một cái cơ hội, cút!”
Lần lượt có từng đạo thân ảnh, theo bát phương lấp lánh, mang theo sát khí kinh người, thẳng đến địch nhân hung hăng oanh kích.
Có thể những người bọn hắn đều là Chân Nguyên cảnh cường giả, thực lực cũng không phải bình thường chân nguyên cảnh có thể so sánh, giờ phút này sát ý thao thiên, vô số quang mang đồng thời nở rộ, uy thế kinh người lập tức tán khai, khiến cho cả tòa sơn phong đều kịch liệt rung động!
Nhất thời, Chân Nguyên cảnh cường giả chiến thành một đoàn, cứ một chỗ động phủ liền có bốn năm đạo thân ảnh oanh tạc tứ phương, linh bảo đồng thời tế ra, khiến cho phong khởi ngập trời, đại địa chấn chiến.
Toàn bộ Độc Hành sơn môn, oanh minh cực đỉnh!
Tiếng gào thét thê lương lan truyền khắp nơi, thuật pháp đồng loạt tán khai, vang vọng đất trời, có thể thấy được rất nhiều võ giả không những không sợ chết, mà còn từ sơn hạ xông lên, hướng về các thi thể điên cuồng lục soát.
Thế mà còn chưa dừng lại ở đó, có những tu sĩ cũng mặc kệ những thứ này, một đường phi tốc tiến thẳng lên chủ sơn bay đi.
Đoạn đường bay qua, bọn hắn cũng không khỏi quét mắt nhìn quanh bốn phía, nhìn thấy các tòa kiến trúc đều đã trở thành một mảnh hỗn độn, thần sắc của bọn hắn càng là âm trầm như nước.
“Xem ra đồ tốt đều đã rơi vào trong tay của tên “Kinh Hồng” kia, nhất định phải mang hắn cầm xuống, không được để cho hắn chạy thoát!” có trung niên tu sĩ thần sắc lạnh lùng, một đôi con mắt bắn ra hừng hực hỏa diễm nhìn lên phía trên, tốc độ càng là tăng thêm mấy phần.
Đám người đi theo người này cũng toàn là chân nguyên cảnh tu sĩ, số lượng còn có không ít, hẳn là đều xuất thân từ một thế lực nào đó, hoặc là lâm thời kết minh cũng không chừng, không ai biết được.
Nhưng từ trên khí tức của đám người này xem ra, chí ít là có bốn người đều đạt tới đỉnh phong, sáu người còn lại đều là chân nguyên cảnh hậu kỳ.
Mỗi nơi đi qua, đều kéo theo phong bạo ngập trời, uy thế kinh khủng lan tràn bốn phía, chấn nhiếp bốn phương.
Có tán tu nhìn thấy cảnh này, ánh mắt lấp lóe, thân hình liền hướng sang một phương hướng khác lao đi, cũng không muốn cùng với đám người này tranh đoạt.
Một ngàn trượng, hai ngàn trượng, ba ngàn trượng,... trong nháy mắt liền được đám người này vọt qua, hầu như không có ý định dừng lại, nhưng cũng vào lúc này, chủ sơn bên trên liền truyền ra một tiếng động kinh thiên động địa, nhấc lên phong bạo quét sạch bát phương.
Trong lúc nhất thời, não hải đều oanh minh tột đỉnh, thân thể nhịn không được lập tức dừng lại, ánh mắt nhìn lên phía trên, tràn ngập chấn kinh!
Trong đầu của bọn hắn, tựa hồ như có long ngâm quanh quẩn, khiến cho tâm thần đều nhấc lên tầng tầng gợn sóng, có người suýt chút nữa thì nhịn không được phun ra máu tươi, cũng may là cỗ khí tức này hiện lên rất nhanh liền tiêu tán không thấy, mới khiến cho hắn bình tĩnh trở lại.
“Đây đây đây, đây rốt cuộc là lực lượng gì?” có người thần sắc trắng bệch, lập tức xuất ra đan dược quăng vào trong miệng, cố gắng điều hòa khí tức.
“Bán Thần!”
Lời này vừa ra, cả đám tu sĩ đều nhịn không được hít sâu một hơi, nhưng trung niên lại lắc lắc đầu phản bác: “Cũng không hẳn là Bán Thần, nếu là một vị Bán Thần xuất thủ mà nói, chúng ta hẳn là không có khả năng còn đứng ở đây.”
“Đạo hữu này nói không sai, khí tức kia mặc dù có thể tác động đến tâm thần, nhưng uy lực lại không bằng Bán Thần, hẳn là một loại bí pháp đặc thù nào đó.” có người gật đầu phụ họa.
“Mặc kệ người kia có phải Bán Thần hay là không, ta nghe nói tại bên trong cấm địa của Độc Hành Tông có cất trữ cơ duyên trong đó, chẳng lẽ các vị muốn từ bỏ hay sao?”
Đám người lâm vào trầm mặc, nhưng rất nhanh liền có người làm ra quyết đoán.
“Mặc dù không biết cơ duyên mà đạo hữu nói rốt cuộc là cái gì, nhưng Độc Hành Tông có thể quật khởi trong thời gian ngắn như vậy, hẳn là vị tông chủ kia nhận được cơ duyên cũng không tầm thường, tu sĩ chúng ta như cá bơi ngược dòng, từ bỏ cơ hội chính là đoạn tuyệt sinh lộ, không có khả năng dừng lại ở đây.”
“Hơn nữa, đã có không ít người vượt trước chúng ta ở phía trên, các vị còn sợ chết hay sao? Nếu như các vị muốn từ bỏ mà nói, vậy thì tại hạ xin cáo từ.”
Nói xong, tên tu sĩ này cũng không còn ở nơi này nói nhảm, lập tức hóa thành trường hồng phá không bay lên, trung niên nhìn thấy cũng đồng dạng đi theo, càng bay lên cao, áp lực càng là phi thường to lớn.
Cho dù bọn hắn có là chân nguyên cảnh đỉnh phong đi chăng nữa, dưới uy thế của hai vị Bán Thần giao phong tỏa ra, bọn hắn cũng nhịn không được run rẩy một chút.
Nhưng khi nghĩ tới cơ duyên đã ngay ở trước mắt, bọn hắn cũng chỉ có thể cắn răng chịu đựng.
Đối với những tu sĩ đang điên cuồng phóng lên chủ sơn, Nhất Minh hắn cũng không thèm để ý tới, sau khi phá tan một tòa trận pháp về sau, bây giờ hắn đang tại bên trên chủ sơn, tòa chủ sơn này phi thường to lớn, hương khói lượn lờ, khí tức càng là âm trầm đến cực điểm!
Hắn đưa mắt nhìn quanh bốn phía, đây là bản năng, cho dù đến bất cứ địa vực lạ lẫm nào, hắn trước tiên đều mang bản thân thích ứng với hoàn cảnh trước đã.
Bây giờ đưa mắt nhìn xuống, tại vị trí mà hắn đang đứng, tràn đầy đất cát, khắp nơi đều là hoa hoa thảo thảo, nhưng toàn là độc thảo, sinh trưởng có vẻ tươi tốt vô cùng, nhưng lại khiến hắn thập phần chán ghét!
Nơi xa, sương mờ lượn lờ, ẩn ẩn bên trong còn nhìn thấy được đồi núi chập trùng, khiến tâm thần của hắn không khỏi kinh thán một tiếng.
Hắn tưởng đâu tòa chủ sơn đã đứng tại vị trí cao nhất trong sơn môn, không ngờ còn có đồi núi ẩn hình ở bên trong, xem ra trận pháp vừa rồi còn có tác dụng đề phòng người ngoài nhìn trộm, nếu không thì trong tin tức mà Chư Bát đưa cho hắn, làm sao có thể thiếu khuyết như vậy?
Cũng có thể là do Lão Chư không có đủ linh thạch để mua một tấm địa đồ đầy đủ, đối với điều này, Nhất Minh hắn cũng không có xoắn suýt quá nhiều, tiếp tục đưa mắt nhìn về một bên, bỗng dưng ánh mắt có chút nheo lại, thần sắc trở nên âm trầm đáng sợ!
Nơi đó, đều là đen nhánh.
Trong mơ hồ, hắn cảm giác có một bóng hình trực trùng vân tiêu, bộ dáng to lớn phi thường, cho dù có thiên lôi oanh minh, vẫn vô pháp mang bóng hình kia hiện rõ đi ra, sương mờ lượn lờ đã toàn bộ che phủ tầm nhìn của hắn.
Bên dưới bóng hình, đều là một mảnh mơ hồ, thiểm điện lóe lên cũng khó có thể chiếu vào, chỉ có một cái thân ảnh to lớn tựa như cự nhân không ngừng hiển hiện, nếu như tu sĩ nào có tâm lý không vững, hẳn là đã bị một màn này cho chấn nhiếp tại chỗ.
Một màn này, rất là kinh người.
Nhưng còn kinh khủng hơn nữa là, hắn tại tòa chủ sơn này cảm giác được một loại khí tức cực kỳ quen thuộc, quen thuộc đến nỗi khiến sát ý trong người của hắn nhịn không được dâng lên, dẫn đến đại địa dưới chân truyền ra oanh động đồng thời, trường đao cũng lập tức hiện ra trong tay của hắn.
Thân đao ửng đỏ, lưỡi đao sắc bén, ẩn ẩn còn hiện lên một tầng lục quang, bên trên còn tỏa ra một tia khí tức âm lãnh mơ hồ, dù sao thì cũng chỉ là một thanh Huyền binh mà thôi.
Không còn cách nào, toàn bộ Binh Khí Các của Độc Hành Tông cũng chỉ có thanh đao này là tạm coi được.
Giờ phút này, viêm long quanh thân ầm vang bạo phát, ánh lên hỏa diễm lan tràn bát phương, tiểu viêm long tỏa ra khí tức hạo hãng kinh người, ngẩng đầu nhìn về nơi xa, gào to một tiếng!
Thanh âm gào thét im ắng phi thường, nhưng tại trong não hải của những tu sĩ đang vọt lên đây, oanh minh cực đỉnh.
Long ngâm phảng phất như mặt hồ tĩnh lặng, bị một khối cự thạch nhấc lên tầng tầng gợn sóng, truyền khắp bát phương đồng thời, còn mang theo một cỗ nhiệt khí cuồn cuộn quét xuống.
Thân hình của những tu sĩ này nhịn không được lại lần nữa từ giữa không trung đình trệ trong chốc lát, đến khi lấy lại tinh thần thì thần sắc đã tái nhợt không còn chút máu, nhao nhao lui về phía sau, dồn dập hô hấp!
Có thể ánh mắt quét qua một phiến sơn môn về sau, con ngươi đột nhiên co rụt lại, một màn cực kỳ quỷ dị, lặng yên không một tiếng động thế mà xuất hiện trong mắt của bọn hắn.
Nếu không phải tình cờ thấy được, e rằng cũng sẽ không có ai để ý tới.
“Các bộ thi thể, thế mà lặng yên chìm xuống sơn phong bên dưới…”
Thậm chí có người còn không tin tà, dụi dụi hai mắt, sau đó lần nữa nhìn lại, rõ ràng một bộ thi thể ở cách đó không xa, hiện giờ đã biến mất không thấy.
Trong đầu của bọn hắn nhịn không được lóe lên một cái ý nghĩ, nơi này, có yêu!
Mà giờ phút này, Nhất Minh hắn nhìn bóng hình mơ hồ kia một chút, liền hít sâu một hơi, tận lực để bản thân bình tĩnh trở lại, nhưng trong đầu thì lại vô pháp tưởng tượng, tâm thần càng là nhịn không được tê rần cả lên!
“Hẳn là không có khả năng, đám Độc Hành Tông kia làm sao dám mang bọn chúng tới nơi này, mà còn dưới tai mắt của rất nhiều thế lực như vậy, bọn hắn càng không có khả năng ẩn giấu, nếu là như vậy, vậy thì chỉ còn một cái khả năng duy nhất…”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]