Quyết định về sau, Nhất Minh nhanh chóng tại giữa không trung gào thét bay đi, tốc độ cực nhanh.
Ở vào khoảng cách này, đã không có ai chú ý đến hắn, cho nên hắn cũng không còn cố kỵ cái gì.
Phi hành gần ba ngày trôi qua, hắn đã rời khỏi địa vực của Quang Minh Điện một khoảng thời gian, giờ khắc này bầu trời vẫn là một mảnh đen kịt, khí tức lạnh lẽo bao phủ khắp nơi, hắn tại giữa không trung phi hành hồi lâu bỗng dưng cảm giác được cái gì, đưa mắt nhìn lên.
Ở trên đầu cách hắn không xa, một con chim với bộ lông màu đỏ làm chủ đạo, lan ra hai cánh còn có ba màu vàng xanh và tím rất là nổi bật, chiếc đuôi cũng có bốn màu nhẹ nhàng vũ động, nó xoay quanh ở giữa không trung hồi lâu, dường như đang xác định điều gì đó.
Nhất Minh khẽ híp đôi mắt, thân hình bỗng dưng dừng lại, con Anh Vũ đang bay trên không cũng đồng dạng không còn tiến lên.
Không biết vô tình hay là cố ý, nó tiếp tục bay vòng quanh ở trên bầu trời, nếu như cẩn thận quan sát mà nói, cái vị trí này đích xác chính là ở trên đầu của hắn không sai.
“Anh Vũ!” Tiểu Linh tại bên trong chiếc vòng truyền ra thanh âm, ngữ khí có chút bất ngờ cùng ngạc nhiên.
“Cô biết nó sao?” Nhất Minh đồng dạng cũng là đưa mắt quan sát con chim này.
“Anh Vũ chính là một loại linh thú, trong ký ức của ta, các tu sĩ thường xuyên sử dụng Anh Vũ để thu thập tình báo các nơi, nó mặc dù không có khả năng chiến đấu quá mạnh, nhưng về phương diện tốc độ cùng khả năng liên kết thì rất là kỳ diệu.”
“Những con Anh Vũ cho dù ở khoảng cách rất xa cũng có thể truyền lại tin tức cho nhau, hẳn là đã có người đang tìm ngươi, cho nên con Anh Vũ mới bay vòng vòng trên đầu như thế này.”
“Tìm ta?” Nhất Minh nghi hoặc trong lòng, hắn bây giờ đang giả dạng một người khác, làm sao lại có người tìm lấy chính mình?
Mặc dù là nghi hoặc trong lòng, hắn cũng không còn cách nào là chờ đợi một chút, sự tình mà hắn cần làm nhất định không được để người khác nhìn thấy, cho nên cũng chỉ đành ở tại chỗ chờ đợi.
Quả nhiên, không bao lâu sau liền có một người ở đằng xa phi hành mà tới, trên đầu cũng có một con Anh Vũ bay theo trên cao, Nhất Minh đưa mắt nhìn qua liền có chút sững sờ!
“Tên này, vì sao lại chạy đến đây?” Nhất Minh không hiểu, hắn cũng không vội làm ra phản ứng, ánh mắt vẫn nhàn nhạt nhìn người kia bay tới, biểu lộ không vui.
Chư Bát nhìn thấy thanh niên với gương mặt quen thuộc cũng không khỏi vui mừng, vội vàng bay xuống phụ cận, kích động hô lên: “Đại ca, cuối cùng cũng tìm được ngươi!”
“Đại ca?” Nhất Minh nhíu mày, thần sắc có chút nghi hoặc lắc lắc đầu: “Chư đạo hữu nói đùa, ta cũng không phải là đại ca của ngươi, ta còn có việc quan trọng cần phải làm, Chư đạo hữu tìm ta có chuyện gì sao?”
“Ta hiểu ta hiểu.” Chư Bát nghe vậy cũng không có để ở trong lòng, một bộ cười hì hì chậm rãi bước tới, trong tay móc ra một mai ngọc giản đưa cho Nhất Minh.
“Đại ca, đây là một chút tâm ý của ta, mặc dù không đáng giá cái gì, nhưng hẳn là đối với đại ca có một ít tác dụng, còn cái này cái này là một chút đồ chơi nhỏ, đại ca không cần phải từ chối.”
Nhìn thấy tên mập này lần lượt xuất ra từng cái trận bàn đặt ở dưới đất, Nhất Minh hắn cũng không khỏi cảm khái tên mập này thật là có tiền a, nhưng hắn cũng không có phủ định thân phận của chính mình, chỉ là mở miệng cảm tạ một phen.
Chư Bát nghe xong liền vui vẻ cười hì hì, một bộ lấy lòng bộ dáng, nhưng khi ánh mắt nhìn lên từng đoàn mây đen ở trên đầu, hắn cũng nhịn không được nuốt một ngụm nước bọt.
Cảm nhận được uy thế kinh khủng từ phía xa tản mác đi ra, tâm thần của hắn không khỏi run lên cầm cập, hiển nhiên là hắn đã lấy không ít dũng khí để chạy tới nơi này.
“Đại ca, ta còn có chuyện trọng yếu cần phải đi trước, không thể cùng đại ca làm đại sự quả thật là có chút đáng tiếc, đại ca bảo trọng a!”
“À đúng rồi.” Chư Bát dường như nghĩ tới cái gì, lại từ trong nhẫn trữ vật xuất ra chừng chục tấm linh phù đưa cho Nhất Minh: “Đại ca, cẩn thận!”
Nói xong, hắn nhìn lấy Nhất Minh hướng về phía chính mình gật đầu, bản thân liền hành lễ cáo từ, dẫn theo hai con Anh Vũ rời đi, bộ dáng kia dường như rất là gấp gáp thì phải.
Nhìn thấy tên mập có biểu hiện này Nhất Minh hắn cũng không khỏi âm thầm bật cười, lá gan vẫn nhỏ như vậy a!
Đợi Chư Bát ngự không đi xa, Nhất Minh mới thu hồi một đống trận bàn vào trong nhẫn trữ vật, trong tay nắm lấy mai ngọc giản cũng chậm rãi đưa lên trên trán.
Một luồng tin tức từ trong ngọc giản hiện ra, không qua bao lâu, Nhất Minh liền mang ngọc giản bóp nát, thần sắc như thường, thân hình liền thả người tiếp tục hướng về Đông Nguyên Thành bay đi.
Lần này, tốc độ của hắn càng nhanh.
Trong lúc phi hành, Tiểu Linh cũng không khỏi hiếu kỳ hiện ra dò hỏi, nàng rất muốn biết rốt cuộc là trong ngọc giản đó nói cái gì.
Nhất Minh cũng không có giấu diếm, càng là không khỏi cảm khái tên mập này đối với chính mình lại có tâm như vậy, thế là mang những tin tức ở bên trong ngọc giản thuật lại một lần.
Tỉ như Độc Hành Tông tông chủ Độc Thiên Thu trước kia chỉ là một tán tu vô danh tiểu tốt mà thôi, tu hành 50 năm chỉ miễn cưỡng ngưng tụ được chân nguyên, nhưng không bao lâu sau thực lực của bản thân một đường tăng mạnh, hẳn là nhặt được truyền thừa nào đó, lúc này mới lập lên Độc Hành Tông.
Lại tỉ như phó tông chủ Độc Tích Thủy và Độc Thiên Thu chính là hai huynh đệ, hiện giờ còn đang trong giai đoạn bế quan tấn thăng Thần cảnh, tính tình trầm tĩnh ôn hòa, bình thường cũng không có lộ diện quá nhiều, phần lớn đều là tự mình lịch luyện ở bên ngoài, rất ít khi trở về tông môn.
Mãi cho đến khi nghe được tin huynh trưởng của mình chuẩn bị bế quan đột phá Thần cảnh, hắn mới trở về tông môn tọa trấn một phen, lúc này mới có đệ tử biết đến diện mạo của hắn.
Bên cạnh đó, tin tức bên trong còn có không ít nội dung liên quan tới các trưởng lão của Độc Hành Tông, bao gồm tu vi, tính cách, cách thức chiến đấu, hầu như được lạc ấn ở bên trong rõ rõ ràng ràng.
Nhìn thấy đống tin tức này, Nhất Minh liền biết để mua được cũng không phải là chuyện đơn giản, đây có thể được xem là một cái nhân tình a.
“Chậc chậc chậc, tên mập này đối với ngươi quả thật là tốt a, dựa theo ta suy đoán, tên mập này có lai lịch không bình thường đi, nếu không thì cũng không cách nào có thể trong thời gian ngắn tìm hiểu được nhiều tin tức như vậy, hẳn là từ Tiên Vũ Lâu bên kia mua a.”
Nhất Minh gật gật đầu, đồng dạng cũng có suy nghĩ như vậy.
Nếu nói trên thế giới này tổ chức nào nắm được nhiều tình báo nhất, Tiên Vũ Lâu đứng hàng thứ hai thì chẳng ai dám đoạt thứ nhất.
Hắn vốn còn định tìm người giúp mình truy tra tình báo, nhưng bây giờ cũng không cần phiền toái như vậy, đã biết được toàn bộ tin tức về Độc Hành Tông, vậy thì chỉ cần chuẩn bị bước tiếp theo là được.
Nghĩ tới đây, Nhất Minh tiếp tục thả người phóng lên tận trời, một đường vừa hướng về Đông Nguyên Thành, vừa sẵn tiện tìm một nơi kín đáo.
Thế là sau hai ngày trôi qua, hắn rốt cuộc cũng tìm được một nơi khá là vắng vẻ, bản thân liền tại giữa sườn núi mở ra một cái hang động, đối với thực lực của hắn mà nói, mở ra một tòa cũng không phải là khó khăn gì, chỉ là động động tay chân một chút mà thôi.
Rất nhanh, hắn bước vào hang động được mở ra, bản thân từ trong nhẫn trữ vật xuất ra một chiếc mặt nạ, lập tức đeo lên.
Mặt nạ sau khi đeo lên một sát na, hắn cảm giác được một loại lực lượng ở bên trong lập tức tán khai, giờ khắc này một nửa khuôn mặt của hắn đều đã được mặt nạ bao phủ, trở nên mơ hồ, bên trên mặt nạ còn ánh lên hồng quang rực rỡ, xen lẫn còn có kim quang lập lòe, cho người ta có một loại cảm giác phi thường thần bí.
Phía sau mặt nạ còn có một chiếc lông vũ tỏa ra hào quang óng ánh, tựa như chiếc đuôi của một loài chim nào đó, nhẹ nhàng tung bay, uốn lượn như sóng đồng thời, phát ra hai màu hồng kim tràn ngập hang động.
Mà thời khắc này, Nhất Minh cũng không biết bề ngoài của chính mình có biến hóa như thế nào, khi hắn mang mặt nạ đeo lên, xuất hiện ở một bên mắt chính là một loại trận đồ hiện lên, rất nhanh liền có biến hóa kỳ diệu, khiến hắn không khỏi sửng sốt một chút.
Cho dù hắn đã từng nghe Mộng Nguyệt đại nhân giải thích sơ qua, nhưng khi tự mình nghiệm chứng vẫn cảm giác phi thường kỳ diệu.
Mặt nạ của Ám Điện không chỉ để che giấu diện mạo thật sự, mà nó còn có một cái công dụng khác chính là có thể cùng với những thành viên trong tổ chức tiến hành giao lưu trao đổi.
Hắn cũng không có bất ngờ quá lâu, rất nhanh liền khôi phục lại bình thường, bắt đầu tại trong trận đồ tiến hành thao tác.
Dựa theo tình báo của Chư Bát cho hắn, Độc Hành Tông đích xác còn có một vị Bán Thần đang trong giai đoạn bế quan đột phá, ngoài ra hư hư thực thực bồi dưỡng một số nhân tài không có lộ ra ánh sáng.
Khi nhìn thấy số tin tức này, Nhất Minh không khỏi liên tưởng tới một đám Chân Nguyên cảnh ẩn nấp ở bên trong địa vực của Quang Minh Điện, hắn cũng vô pháp xác định đó có phải là đám người của Độc Hành Tông hay không, nhưng chí ít đó cũng là một loại khả năng.
Chân Nguyên cảnh hắn cũng không có e ngại bao nhiêu, nhưng vấn đề bây giờ là làm sao có thể ngăn chặn tên tu sĩ của Độc Hành Tông làm ra đột phá, đó mới là mục đích của hắn trong lần hành động này.
Cho nên hắn mới thử thăm dò một phen, rốt cuộc muốn Bán Thần xuất thủ, chính mình cần xuất ra đại giới gì?
Rất nhanh hắn liền ban bố một nhiệm vụ cho các thành viên của Ám Điện, tại nhiệm vụ hắn cũng nói rõ là cần một vị Bán Thần đến Độc Hành Tông cùng với tên kia giao thủ một phen, thời gian dây dưa đại khái chừng nửa ngày, thời gian kết thúc liền có thể tự hành rời đi.
Ban bố nhiệm vụ này về sau, Nhất Minh cũng không có lãng phí thời gian, hắn phải mau chóng mang linh văn khắc họa ra tới, nếu không thì hắn cũng vô pháp kiểm chứng ý nghĩ của mình có thành công hay không.
Thế là hắn lập tức xuất ra một mảnh da thú, mảnh da thú này rõ ràng chính là từ đầu Nhị giai yêu thú lột ra, hắn cũng không có khách khí mà lập tức điều khiển linh lực, tỉ mỉ khắc lên từng loại linh văn khác biệt.
Mới đầu chỉ là vài đường nét đơn sơ giản dị, nhưng dần dần từng loại linh văn này kết hợp với nhau, khiến cho một mảnh da thú ẩn ẩn trở nên phi thường thần bí.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]