Chương trước
Chương sau
Chương 320: Đệ nhất thiên kiêu bảng

Tác giả: Nhất Minh Kinh Nhân

Nhìn thấy tên tu sĩ kia gật đầu xác định như vậy, một đám tu sĩ của Yêu tộc và Ma tộc đều chấn kinh không thôi!

Bọn hắn không nghĩ tới, tên thiếu niên gọi Minh Tôn này lại có thể thức tỉnh cái gọi là “đao hồn” kia, không phải nói loại cảnh giới này chỉ có những vị cường giả đao tu mới có thể lĩnh ngộ ra hay sao? Tại sao một tên võ giả cũng có thể làm được điểm này?

Đây quả thật là không cách nào hiểu nổi!

Chẳng lẽ nói, tên thiếu niên này lại có thiên tư xuất chúng như vậy hay sao?

Ngay lúc một đám tu sĩ tại bên ngoài trầm trồ kinh ngạc thời điểm, đã thấy Thiên Kiêu Đài bên trong tuyên bố trận đấu kết thúc, người chiến thắng không thể nghi ngờ chính là tên thiếu niên Minh Tôn kia.

Thanh niên kiếm tu xếp hạng thứ hai thế mà không cách nào ngăn nổi một đao, bọn hắn không biết, một đao kia rốt cuộc mạnh tới mức nào lại có thể khiến cho một tên thiên kiêu vô lực phản kháng như vậy.

Đối với điều này, bọn hắn rất là hiếu kỳ!

Không những hiếu kỳ về thực lực chân chính của tên thiếu niên kia, mà còn hiếu kỳ không biết là tên thiếu niên này có tiếp tục phát khởi khiêu chiến hay không, theo trận chiến này xem ra, đệ nhất thiên kiêu bảng hẳn cũng không phải là đối thủ của tên thiếu niên này a!

Hổ lão nhìn thấy Nhất Minh thế mà chiến thắng dễ dàng như vậy, trong lòng của lão liền thở phào nhẹ nhõm, mặc dù lão được Nhất Minh dặn dò mang toàn bộ tài linh thạch mang đi cược, nhưng dù sao thì lão cũng có lo lắng trong lòng a.

Bây giờ nhìn lại, chính mình cũng đã cả nghĩ quá rồi, người thiếu niên này mạnh như vậy, có lẽ là thiên kiêu bảng đệ nhất cũng không cách nào ngăn lại hắn đi.

Ở một bên khác, tên tu sĩ Ngưu tộc ôm về linh thạch của chính mình, bản thân không ngừng bước về phía con Cẩu Tặc phía trước, khóe miệng không khỏi giương lên một vòng đắc ý vô cùng.

Hắn cũng không nghĩ tới chính mình thế mà chiến thắng!

“Vận khí của ta cũng thật mẹ nó cứt chó rồi đi, tùy tiện mở miệng đánh cược cũng có thể chiến thắng cho được, lần này để lão tử xem, con Cẩu Tặc nhà ngươi còn vênh váo được hay không!” Ngưu yêu vừa bước tới phía trước, ánh mắt nhìn về phía Cẩu Tặc cười hắc hắc không thôi.

Đối với phản ứng của những tu sĩ này, Nhất Minh cũng không có để ở trong lòng, hắn không nhanh không chậm lấy ra đấu chiến lệnh phát khởi khiêu chiến, không vì cái gì khác, hắn rất muốn biết người xếp hạng đệ nhất thiên kiêu bảng sẽ như thế nào.

Lần này cũng không có để hắn chờ bao lâu, cả hai liền tiến vào thiên kiêu đài bên trên thu hút rất nhiều ánh mắt của mọi người tụ đến, bọn hắn rất muốn biết, tên thiếu niên kia liệu có thể đánh thắng được đệ nhất thiên kiêu bảng hay không?

Dù sao thì tên thanh niên khoác một bộ y phục màu vàng này cũng là một thiên kiêu của Long tộc, sức chiến đấu cũng không phải bình thường võ giả có thể so sánh cho được.

Cả hai đứng đối diện nhau, Nhất Minh đang cẩn thận dò xét đối thủ trước mắt thì bỗng dưng nghe hắn lên tiếng: “Tại hạ Long Tam, rất hân hạnh gặp qua đạo hữu!”

Long Tam cũng không có cao ngạo bao nhiêu, hắn cầm trong tay một chiếc bạch phiến chắp tay chào hỏi một câu, dáng vẻ rất là hữu nghị khiến cho Nhất Minh hắn nhất thời phản ứng không kịp.

“Không nghĩ tới a, đệ nhất thiên kiêu bảng lại gần gũi như vậy, quả thật là khác biệt một trời một vực so với những gì ta tưởng tượng nha!” Nhất Minh thầm nghĩ trong lòng.

Chiếu theo những gì mà hắn nghe được từ những võ giả khác đánh giá Yêu tộc, thì tộc này so với Ma tộc phải hiếu chiến hơn rất nhiều, bản thân không ngừng đi gây sự khắp nơi, mặc dù Yêu tộc cao tầng không có làm như vậy, nhưng những Yêu tu bên dưới thì không cách nào yên phận cho được, bọn hắn thường xuyên chạy đi tìm người đánh nhau, khiến cho Nhân tộc một phương rất là tức giận.

Ngươi hảo hảo đợi ở trong địa vực không được hay sao? Bản thân lại chạy đến chỗ chúng ta náo cái gì đây?

Chính vì điều này mà khiến cho Nhân tộc một phương đối với Yêu tộc cũng không có hảo cảm bao nhiêu, không biết những cường giả ở phía trên như thế nào, nhưng đám tu sĩ phía dưới bọn hắn thì đối với Yêu tộc chẳng có một chút hảo cảm nào, Nhất Minh đối với điều này rất là hiểu rõ.

Hắn không nghĩ tới, tại bên trong Yêu tộc lại có được một người thiên kiêu hành xử nho nhã thế này, nhìn cách tên này hành xử, hẳn là xuất thân thì đại tộc đi, nếu không thì cũng không cần chú trọng lễ nghi như vậy.

Nhất Minh cũng không có từ chối hảo ý của người ta, hắn liền gật đầu đáp lại hai chữ: “Minh Tôn!”

Nhìn ra tên thiếu niên Minh Tôn này cũng không thich nói nhiều, Long Tam cũng liền không có nói thêm cái gì, thời gian ba mươi cái hô hấp rất nhanh liền trôi qua, cả hai đứng tại nguyên địa chờ đợi đối phương lao tới.

Long Tam biết, thiếu niên này có thể dùng một đao đánh bại Bắc Huyền, chính mình cùng với Bắc huynh cũng không có chênh lệch bao nhiêu, trừ phi bản thân hóa ra chân thân, nhưng nếu làm như vậy thì bao nhiêu cố gắng của bản thân sẽ đổ xuống sông xuống biển mất.

Đối với điều này, Long Tam đành thở dài một hơi.

Hắn mặc dù đã có khả năng ngưng kết yêu đan, nhưng bản thân lại dừng tại cảnh giới này không muốn tiến thêm là vì có nguyên nhân của chính mình, hắn muốn biết, bản thân có thể tiến vào cực cảnh hay không!

Chính mình tại hình dạng này không ngừng ma luyện bản thân, bản thân đã đạt tới cực hạn từ rất lâu, một khi hóa thành chân thân thì lực lượng trong cơ thể liền sẽ bành trướng, dẫn đến chính mình không cách nào áp chế được cảnh giới hiện tại mà ngưng kết yêu đan mất.

Hắn không muốn làm như vậy, cho nên đành phải dùng nhân thân để chiến đấu.

Theo hắn biết, trong cổ thư truyền lại, từng có một vị thiên kiêu của yêu tộc tiến vào cực cảnh, tích lũy nội tình đạt tới tình trạng vô cùng khủng bố, đánh vỡ cực hạn, tiến vào cực cảnh!

Hắn cũng muốn tìm hiểu cái gọi là cực cảnh kia, nên là từ lúc tu vi viên mãn cho tới bây giờ hắn vẫn chưa từng hóa ra chân thân một lần nào, cho dù có đối chiến với thanh niên Bắc Huyền kia cũng chưa từng hóa ra chân thân, ngày hôm nay nhìn thấy thiếu niên này, trong lòng của hắn có chút rung động.

Không đợi Long Tam suy nghĩ quá nhiều, hắn đã nhìn thấy tên thiếu niên kia đã cầm đao giết tới, bộ dáng kia có vẻ như rất là không vui thì phải, chính mình giống như cũng không có làm cái gì a?

Hắn đâu có biết, Nhất Minh cũng đứng bên kia chờ hắn giết đi qua đâu, đứng chờ mãi mà vẫn không thấy tên này nhúc nhích một chút nào, điều này khiến hắn có chút bực bội trong lòng.

Chính mình còn phải nhanh chóng tiến vào lịch luyện đâu, tên này lại đứng ngẩn ngơ như vậy, thế thì không trách được chính mình rồi nha.

Nhất Minh mang theo trường đao xông tới, Long Tam ở phía đối diện cũng không có đứng yên chờ chết, rất nhanh, cả hai liền chiến thành một đoàn, một bên đao quang lấp lánh, một bên khí huyết phun trào mãnh liệt, dường như cả hai đều không có giữ lại cái gì, lực lượng thoải mái bộc phát, thanh âm “ầm ầm” vang vọng khắp nơi.

Nhìn thấy cảnh này, một đám tu sĩ ở bên ngoài không biết phải nói cái gì cho phải, tên thiếu niên này tại sao lại không sử dụng đao hồn nha? Nếu hắn vận dụng đao hồn mà nói, bản thân e rằng sẽ có thể kết thúc trận đấu rất là nhanh chóng.

Nghĩ như vậy nhưng bọn hắn đâu có biết, Nhất Minh vừa ra tay đã nhìn thấy khí huyết của tên này cuồng bạo không thôi, bên trong ẩn ẩn còn có một tia uy áp rất là kinh người, nếu như dùng tên này để ma luyện tự thân mà nói, hẳn là có thể giúp cho chính mình đối với khí huyết lực lượng lý giải sâu hơn một chút.

Đây quả thật là chuyện tốt nha!

Ầm vang một tiếng, chỉ thấy cả hai đánh nhau túi bụi, lực lượng ba động rất là kịch liệt!

Nhất Minh cũng không có ngần ngại mà thu hồi trường đao vào bên trong, bản thân sử dụng từng quyền đối chiến với Long Tam, cả hai đều bộc phát ra khí huyết cực kỳ mạnh mẽ, từng đoàn tơ máu vũ động xung quanh, khiến thân hình của cả hai tựa như hai tôn chiến tướng đồng dạng, không ai nhường ai.

Long Tam nhìn thấy tên thiếu niên này thế mà có thể cùng với chính mình từng quyền từng quyền đối cứng, điều này khiến hắn rất là chấn kinh!

Phải biết, mặc dù hắn không có hóa ra chân thân, nhưng huyết mạch của bản thân không phải bình thường có thể so sánh, có thể nói thẳng ra, Nhân tộc một phương ở cùng một cấp độ với hắn mà từng quyền đối chiến như thế này, hắn tự tin có thể nói rằng không ai có thể làm được.

Đương nhiên là trừ tên thiếu niên biến thái này ra a!

“Tên này thật mẹ nó biến thái!” trong lòng Long Tam nhấc lên cuộn trào mãnh liệt!

Hắn không nghĩ tới, chính mình khai mở thập nhị mạch được cho là thiên kiêu của bản tộc, hầu như không hề có bất kỳ chủng tộc nào có thể cùng với chính mình đối cứng như vậy, nhưng bây giờ đây, tên thiếu niên này thế mà cùng với chính mình không phân cao thấp, đây là người có thể làm được sao?

Long Tam hắn rất là nghi hoặc, rốt cuộc tên thiếu niên này cường đại đến cỡ nào cơ chứ?

Tên này không những giác tỉnh đao hồn, bản thân khí huyết lực lượng lại không hề thua kém gì chính mình, ngay cả lực bộc phát cũng không hề yếu hơn chút nào, đây rõ ràng là không thể nào hợp lý a!

Nhưng rất nhanh hắn liền nhận ra có chỗ không đúng, tên này rõ ràng là Nhân tộc, bản thân của hắn tại sao lại có được khí huyết hùng hồn như vậy?

Hơn nữa, tên này còn chưa hề ngưng luyện nguyên dịch cái gì, hắn chỉ dựa vào lực lượng của thân thể cũng đã cùng với chính mình đánh ngang tài ngang sức, đây là đạo lý gì a?

Cảm tạ các sư huynh đệ rất nhiều!

Các vị huynh đệ có yêu thích hãy đề cử, tặng quà a, hắc hắc!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.