Chương trước
Chương sau
Chương 223: Tận cùng của đau đớn

Tác giả: Nhất Minh Kinh Nhân

“Không…. không thể nào đâu!” nước mắt của Chúc Tình không tự chủ được rơi xuống, trái tim tựa như bị bóp chặt đồng dạng, nàng cảm thấy cả người của mình tê rần cả lên, hình ảnh trước kia đã không cách nào xóa đi trong tâm trí của nàng.

Một bàn tay màu máu hướng thẳng về phía một thiếu niên mà nàng quen thuộc đập tới, khoảnh khắc cuối cùng kia, tại sao hắn không chạy a!

Nếu như khoảnh khắc đó hắn chịu chạy đi, nàng tin tưởng hắn có thể chạy khỏi đó, thế nhưng…. hắn vì sao lại đối diện với bàn tay đó, hắn tại sao lại không chịu chạy đi a!

Bên ngoài khuôn mặt của nàng đã chết lặng, không còn bất kỳ một chút biến hóa nào, nhưng từ sâu bên trong đôi mắt kia đã không cách nào che giấu được nữa, những giọt lệ từ sâu bên trong đôi mắt hòa nguyện với huyết dịch trên mặt dần dần lăn xuống, nội tâm của nàng gào khóc không thôi, nhưng khuôn mặt thì lại không bất vi sở động..

Cảm giác của nàng phải diễn tả như thế nào đây? Nhìn thấy người quen bị đập chết trước mặt mình, đó là loại cảm giác như thế nào, có lẽ, chỉ nàng mới có thể biết được.

Nếu có người hữu tâm để ý đến, giờ khắc này cả người của nàng dường như thờ ơ với mọi thứ xung quanh một dạng, nàng không còn quan tâm địch nhân có mạnh hay không, chính mình có chịu nổi hay là không, trong đầu nàng chỉ có một ý niệm duy nhất, chính là giết sạch toàn bộ đám người này, một tên cũng không thể chừa lại.

Cảm giác mất đi một thứ gì đó, một trái tim đang đầy đặn lại bỗng dưng thiếu hụt, điều này khiến nàng khó chịu không thôi, chỉ có cầm kiếm chém những tên này, trái tim của nàng mới có thể buông lỏng một ít.

Theo những nơi đi qua, máu tươi tung tóe khắp nơi, trước mắt của nàng tựa như một biển máu, chỉ có lao vào đó, nàng mới cảm thấy thỏa mãn, mới cảm thấy dễ chịu!

Giờ khắc này, cả cơ thể của nàng dường như hoạt động đến cực hạn, toàn thân cơ bắp đã bắt đầu run rẩy, trường kiếm trên tay lấy mắt thường cũng có thể thấy được run cầm cầm lên, nhưng dù vậy nàng cũng không hề dừng lại ý nghĩ, nàng hoàn toàn không hề cảm thấy đau đớn chút nào, trái lại nàng còn cảm thấy hưng phấn đến lạ.

“Không tốt!” Thành Chủ dường như nhận ra cái gì, bởi vì ở trên cao nhìn xuống, cho nên ông rất dễ nhận thấy tình hình chiến đấu bên trên lẫn bên dưới.

Nếu là bình thường thì cũng thôi đi, những người khác có thể không chú ý đến, nhưng thân là Chân Nguyên cảnh cường giả, hắn đương nhiên là cảm nhận một một cỗ khí tức bất thường phát ra, mà cỗ khí tức này, lại đến từ một nữ tử bên dưới.

Chỉ thấy, nàng một người một kiếm dẫn đầu toàn bộ đám võ giả xông vào giữa chiến trường, mỗi lần nàng chém giết một tên huyết chúng, cỗ khí tức âm lãnh từ trên người của nàng càng phát ra mãnh liệt hơn, nếu để nó tiếp tục xảy ra, nữ tử này e rằng phải bị tẩu hỏa nhập ma mà chết!

Một hạt giống tốt như vậy, Thành Chủ đương nhiên sẽ không ngồi nhìn nữ tử này lâm vào tẩu hỏa nhập ma như thế, hắn không nói hai lời liền ngự không hướng về phía nữ tử bay đi, mặc dù có thể ngự không được, nhưng chân nguyên trên người lại không cách nào bình ổn lại được, khiến cơ thể của hắn lảo đảo không thôi, tựa như sắp rớt xuống đất đồng dạng.

Nhìn thấy Thành Chủ tự nhiên hành động, Huyền Tiên cũng nghi hoặc không thôi, nhưng dựa theo phương hướng mà Thành Chủ ngự không nhìn lại, hắn liền biết chuyện gì đang xảy ra.

Bề ngoài nhìn vào, đa phần mọi người chỉ cho là nữ tử này đang chém giết địch nhân bình thường mà thôi, nhưng dựa vào Kiếm Tâm cảm nhận, trên người nữ tử này lại có một cỗ khí tức hoàn toàn trái ngược với Kiếm Tâm của hắn.

Điều này khiến Huyền Tiên liền nhận ra vấn đề nằm ở đâu, dù vậy, hắn cũng không có cách nào can thiệp vào được, hiện giờ hắn so với võ giả cũng không có khác biệt gì mấy, nếu tiếp tục điều động chân nguyên, nội thương sẽ càng trở nên nghiêm trọng thêm.

Không đến mấy hơi thời gian, Thành Chủ đã vượt gần trăm trượng khoảng cách, không thể không nói, tốc độ này so với rùa bò cũng không khác là bao nhiêu, nhưng dù vậy, Thành Chủ cũng đã bay tới phía trên của Chúc Tình, bàn tay duỗi ra nắm chặt một cái, một cỗ lực lượng vô hình mang nàng nhấc đi lên, hướng thẳng về phía Đông Thiên Thành mà đi.

Bản thân bị người nhấc lên giữa không trung, cả người Chúc Tình dường như chết lặng, nàng cũng không có giãy dụa cái gì, toàn thân tựa như không còn một chút sức lực nào, tứ chi của nàng toàn bộ mềm nhũn ra, ngay cả thanh kiếm trên tay cũng vì đó rơi xuống đại địa bên dưới.

Một đôi mắt đầy tang thương nhìn lấy một đám huyết chúng bên dưới, nếu như chính mình mạnh hơn, có lẽ hắn sẽ không có vấn đề gì a!

Nghĩ đến đây, đôi mắt của nàng đỏ rực cả lên, một khuôn mắt đỏ rực, một đôi mắt đầy tang thương lại xuất hiện trên người của một nữ tử chưa đầy hai mươi tuổi, điều này khiến Thành Chủ không biết làm thế nào cho phải!

Một tên Nhất Minh thì cũng thôi đi, tại sao lại thêm một tiểu cô nương nữa chứ!

Không trải qua bao lâu, Thành Chủ liền mang Chúc Tình trở vào Đông Thiên Thành bên trong, hắn lập tức cho Y tu kiểm tra toàn bộ thương thế của nàng, bởi vì sử dụng quá nhiều sức lực, cho nên nàng đã thiếp đi từ lúc nào không hay.

Thời gian trôi qua….

Đợi đến khi mở mắt ra thời điểm, ánh sáng lờ mờ đập vào mắt nàng, khung cảnh trước mắt nhòe đi khiến nàng nhất thời không nhìn rõ được thứ gì, sau một lúc lâu, khung cảnh trước mắt mới dần dần rõ ràng trở lại, cả người của nàng giờ khắc này đã nằm trên một chiếc giường, trên người băng bó không ít vải trắng trên đó, nàng muốn cử động một chút nhưng lại bị một thanh âm ngăn cản trở lại.

“Đừng nên cử động, vết thương trên người của con vẫn chưa khỏi hẳn đâu!” thanh âm khàn khàn nhưng cũng thật là quen thuộc vang lên bên tai của nàng, dần dần hướng mắt nhìn qua, nàng nhìn thấy một lão giả khoác trường bào màu xám, hai mắt tràn đầy lo lắng nhìn lấy nàng.

Nhận ra khuôn mặt quen thuộc kia, Chúc Tình dường như tìm được chỗ dựa đồng dạng, gương mặt nàng bỗng dưng đỏ lên, dường như muốn đem toàn bộ uất ức kể hết đi ra, mọi uất ức trong lòng giờ khắc này lại biến thành những giọt nước mắt cùng tiếng ô ô gào khóc không thôi.

Nhận ra động tĩnh bên trong căn phòng, Thành Chủ ngay lập tức căn dặn người bên ngoài không được làm phiền, bản thân thì chậm rãi hướng về phía chính đường đi đến.



Từ lúc nàng hôn mê tới bây giờ đã trải qua một tuần, chiến hỏa tại Đông Nam đạo cũng đã toàn bộ lắng lại, tại một tuần trước kia, sau khi nàng hôn mê không qua bao lâu liền có viện binh chạy đến.

Thần cảnh cường giả của Huyết Ma Đường một phương nhìn thấy người của mình bị tiền hậu giáp kích liền không thể ngồi yên được nữa, bản thân tự hành ra trận nhằm mang người của mình rút lui trở về.

Nhưng không ngờ, ngay khi Thần cảnh cường giả của Huyết Ma Đường vừa xuất hiện một sát na, liền có một lão giả khoác trường bào màu xám hiện ra, cả hai chiến thành một đoàn ở trên không trung, dẫn đến nửa bước Chân Nguyên cảnh bên dưới không cách nào chiến tiếp cho được, Huyết Ma Đường một phương liền nhân cơ hội toàn quân rút lui.

Còn Chân Nguyên cảnh cường giả thì bị hai vị trưởng lão của Long Hổ Môn hoàn toàn ngăn chặn, không còn cách nào, cả hai đều xuất ra huyết độn thuật mới có thể cắt đứt tung tích.

Mặc dù có thể lui được, nhưng võ giả bên dưới tổn thất thì không cách nào đo đếm được, bởi vì có viện binh chạy đến, cho nên Đông Thiên Thành một phương lại chiếm ưu thế tuyệt đối, phía trên có tiền bối ra mặt, phía dưới quân mình chiếm ưu thế, nếu không nhân cơ hội cắn bọn hắn một ngụm thì làm sao chịu cho nổi?

Toàn bộ Huyết Ma Đường ở Đông Nam Đạo không lâu sau đó cũng tự hành rút lui, không vì cái gì khác, bởi vì mục đích ở Đông Hà Đạo cũng đã đạt đến, hơn nữa, Linh tộc một phương ngo ngoe muốn động, cho nên bọn họ cũng không thể để cho Linh tộc làm “chim sẻ đứng ở sau” cho được.

Bình thường, các tu sĩ chưa đạt tới Thần Cảnh cũng không khác gì các tu sĩ bình thường cả, thường ngày bọn họ sử dụng một thân phận khác để hành tẩu, đến khi Huyết Ma Đường có nhiệm vụ mới che giấu thân phận để thi hành mà thôi.

Đó là trước kia, nhưng bây giờ tình hình đã khác rồi, bởi vì có ấn ký trên tay, cho nên rất dễ để xác minh trận doanh của hai bên, chỉ cần chủ động kích hoạt màu sắc ấn ký là được.

Còn có một loại khả năng, chính là ấn ký trên tay tự hành thôi động, đó là khi tu sĩ ở trong những khu vực đặc thù, tựa như Đông Hỏa Quan một dạng.

Chiến Công xuất hiện khiến sóng ngầm tại Thiên giới vực đang dần dần trở nên to lớn hơn bao giờ hết, dường như bất kỳ lúc nào cũng có thể bộc phát ra đồng dạng….

Cảm tạ các sư huynh đệ rất nhiều a!

Các vị huynh đệ có yêu thích hãy đề cử, tặng quà a, hắc hắc!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.