Chương trước
Chương sau
Chương 85: Một chiêu trấn áp!

Tác giả: Nhất Minh Kinh Nhân

Một màn này tốc độ quá nhanh khiến bọn hắn còn không kịp phản ứng!

Nhất Minh một thân cầm đao đứng ngạo nghễ giữa vòng vây, ánh mắt quét qua từng người từng người trong đó, mỗi khi hắn quét mắt nhìn tới người nào thì người đó liền có cảm giác toàn thân lông tơ dựng đứng, da gà da vịt đều thay nhau nổi lên!

Nhất Minh đao, Nhất Minh tay, Nhất Minh thân hình đều là một mảnh huyết tinh!

Không thể nghi ngờ là hung đồ tiểu tử này ở một cái cấp độ hoàn toàn khác so với bọn hắn, một màn này đánh thẳng vào mắt mọi người khiến một số võ giả chiến ý toàn bộ dập tắt!

Giết hắn?

Nói đùa cái gì!

Vừa rồi một đao kia bọn hắn còn không kịp phản ứng, thế này thì còn lấy cái gì đánh?

“Cứu người ta không am hiểu, nhưng giết người thì ta không phải lần đầu ra tay. Các ngươi nếu đều chán sống thì ta cũng không ngại tiễn các ngươi một đoạn đường, ta tin rằng tên này sẽ rất vui nếu có người đồng hành cùng hắn!”

Nhất Minh vung vẫy trường đao trong tay, máu tươi chảy xuống kết hợp với một thân huyết tinh đầy người của hắn liền khiến đám người nhất thời không ai dám tiến lên nửa bước!

Chấn nhiếp!

Nếu như lúc đầu còn có người không biết sống chết, hung hăng nhảy múa trên lưỡi đao, miệng không ngừng chửi bới mà nói, thì ngay lúc này có cho bọn họ mười cái lá gan thì bọn hắn cũng không dám hé miệng nửa câu nào!

Một tên cửu trọng võ giả trợn mắt há mồm nhìn Nhất Minh còn có thi thể trên đất, hắn quả thật hoài nghi chính mình đây là trúng phải ảo giác con mẹ nó rồi!

Nhất Minh một tên tu vi bát trọng lại có thể dưới mí mắt bọn họ một đao bêu đầu mà bọn họ đều không kịp phản ứng, loại chuyện này nếu là đem nói ra bên ngoài, người khác liền sẽ quát một tiếng “nói hưu nói vượn”, nhưng kết quả này lại xuất hiện ngay trước mắt bọn hắn, điều này làm sao không khiến bọn hắn chấn kinh cho được!

Đừng nói là đám người này, thậm chí Lưu Đổng ngồi phía xa xa còn phải dừng lại cái quạt trong tay, trên mặt còn không che giấu được vẻ động dung chi sắc!

Nhất Minh không nhúc nhích, bọn hắn còn mang theo tâm tình xem náo nhiệt, nhưng khi Nhất Minh khẽ động một cái, lại là khiến người ta vì đó biến sắc!

Loại tu vi này không phải là Tôi Thể bát trọng đi?

Nếu như người nào đứng ra nói tên hung đồ tiểu tử này chỉ là bát trọng tu vi, bọn hắn sẽ ngay lập tức đè hắn xuống ma sát ngay lập tức!

Tiểu Dương lẩm bẩm nói: “Trách không được Xích Khương tên kia lại chết trong tay hắn, tên Nhất Minh này sợ rằng đã đạt tới Tôi Thể đỉnh phong chiến lực đi? Không, thậm chí còn vượt hơn đỉnh phong Tôi Thể một chút ah?”

Lưu Đổng nhìn thân hình Nhất Minh trước mắt, nói: “Xích Khương tên kia cũng chết dưới tay hắn, hơn nữa, tên Nhất Minh này lại là người nắm rõ tình hình trước mắt, có đôi khi giao chiến cũng không phải chỉ dựa vào sức mạnh bản thân, tên Nhất Minh này thể hiện ra khí thế kinh người đã khiến không ít võ giả chiến ý sụt giảm.

Hắn làm khi thế lớn như vậy, chẳng qua là muốn nhanh chóng giải quyết đám người ở đây để rút lui mà thôi, nếu ta đoán không lầm thì không bao lâu nữa sẽ còn có người tiến đến nơi này, đến lúc đó hắn muốn toàn thân trở ra sợ rằng không có đơn giản như vậy!”

Nghe chủ tử của mình nói như vậy, tiểu Dương cũng là gật gật đầu biểu thị đồng ý.

Mà lúc này giữa sân, đám võ giả kia đích thật là bị khí thế của Nhất Minh cho chấn nhiếp, tại Nhất Minh một đao kia, bọn hắn không có lòng tin chính mình sẽ toàn thân còn sống trở về, dũng khí của bọn hắn đều bị một đao kia trảm hầu như không còn!

Cả đám nuốt một ngụm nước bọt, ánh mắt ngưng trọng không ngừng lùi về sau một bước, không ai dám để bản thân mình đứng trước người khác.

Nhất Minh quanh thân hồng quang chưa tán, toàn thân trên dưới đều mang theo khí thế dọa người từ từ hướng về một tên võ giả đi tới.

“Ta vốn không phải là một người hiếu sát, cũng không phải là một người thích gây chuyện với ai. Nhưng nếu các ngươi đã có ý định giết ta thì phải có giác ngộ bị ta giết một ngày, có đúng không?”

Nhất Minh thanh âm không nhanh không chậm nhưng lại mang theo một cỗ sát ý lạnh lùng, trường đao trong tay không ngừng lóe lên những đường hồng vân, tiếng bước chân bình thản tiến về phía trước đi đến.

Tên võ giả đứng trước khí thế của Nhất Minh trong người dâng lên một loại tử vong cảm giác, trong mắt của hắn mọi cảnh vật xung quanh tựa như lâm vào hắc ám đồng dạng, tay hắn không ngừng quơ quơ trước người, miệng không ngừng la hét, sắc mặt trắng bệch vừa định quay người chạy đi thì Nhất Minh lại là một đao chém xuống!

Trường đao mang theo ánh hồng quang lóe lên một cái, một cỗ lực lượng kinh người từ trong trường đao bạo phát đi ra, tên võ giả giờ khắc này không còn một tia chiến ý nào liền ngay lập tức bị chém thành hai nửa, máu tươi không ngừng văng tung tóe mà ra nhuộm đỏ cả một mảnh đại địa!

Ngay lúc cả đám người dự định buông xuôi thời điểm, liền có một thanh âm lạnh lùng quát to một tiếng:

“Các ngươi đang sợ cái chó gì! Một đám cửu trọng cường giả lại sợ một tên hung đồ tiểu tử hay sao? Các ngươi nếu để hắn rời đi hôm nay, chính các ngươi sau này sẽ không còn cơ hội giết hắn nữa!

Tất cả cùng theo ta tiến lên cho hắn biết, không phải hắn muốn giết ai thì giết, muốn làm gì thì làm!”

Tiếng nói vừa dứt, một đạo thân ảnh trung niên nam tử rút ra trường đao hung hăng hướng về Nhất Minh chém tới!

Cả đám người kia cũng có chút mộng!

Bọn hắn không nghĩ tới giờ khắc này lại còn có người lựa chọn đứng ra xuất thủ trước, nếu là như vậy thì bọn họ còn cố kỵ cái mẹ gì nữa?

Một đám cửu trọng võ giả nhau nhau rút ra binh khí đồng thời hướng về phía Nhất Minh đập tới!

Nhất Minh nháy mắt liền rơi vào vòng vây của đám người, thân hình của hắn nhoáng một cái, Quỳ Hoa Trục Nhật thi triển mà ra!

Một đám cửu trọng võ giả còn không hề hay biết đang xảy ra chuyện gì, thân hình thẳng tắp hướng về “Nhất Minh” công phạt mà tới!

Một đao bổ xuống, một kiếm chém ra, một quyền oanh tới,.. gần mười đạo công kích cùng một lúc bạo phát đi ra đánh vào thân hình “Nhất Minh”.

Oanh một tiếng!

Khói bụi mịt mù bốc lên khắp nơi, bọn hắn cảm giác chính mình đã đánh trúng mục tiêu rồi không sai!

Trung niên cầm đao cười lạnh trong lòng hô lớn: “Hừ! Thật không biết sống chết!”

Cả đám cửu trọng võ giả kia cũng không ngờ rằng tên “Nhất Minh” này lại đứng yên không né, bọn hắn nhất thời trong lòng cuồng hỉ không thôi, có người không nhịn được cười to một tiếng quát lớn: “Hung đồ tiểu tử, ngày này năm sau chính là ngày giỗ của ngươi! hahahaha”

Khói bụi còn chưa kịp tán đi thì bên tai đám người vang lên một thanh âm vô cùng quen thuộc:

“Thật vậy sao?”

Nương theo thanh âm nhìn lại, thân hình Nhất Minh đã hiển lộ trên không, trường đao trong tay xoay một cái, Nhất Minh từ trên cao hóa thành một đạo hồng quang bắn nhanh mà xuống!

Lực lượng kinh khủng từ trong trường đao bạo phát đi ra, thân đao phát ra “ông ông” từng tiếng, một luồng hồng quang từ trên không trung “ầm vang” đánh xuống.

Huyết Chiến Bát Phương!

Thanh âm “ông ông” này khiến bọn hắn trong lòng dấy lên từng tia không ổn, ánh mắt hướng lên trên nhìn lại, chỉ thấy một đoàn hỏa diễm bao phủ toàn bộ năm trượng xung quanh khiến bọn hắn muốn tránh cũng không tránh nào tránh kịp!

“Cùng nhau ra tay!” một tên cửu trọng thanh niên quát to một tiếng!

Trường kiếm trong tay không ngừng bay múa, đao cương mạnh mẽ đạp phá thiên không, một quyền mạnh mẽ hung hăng đánh vào đạo hồng quang trên không.

Nhất Minh nhìn thấy đám người hợp lực lại như thế này hắn cũng không có nương tay ý tứ, thập mạch bên trong cơ thể toàn bộ bạo phát thần uy, năm trượng phạm vi xung quanh đều ngập trời hỏa diễm không ngừng thiêu đốt linh khí chung quanh!

Oanh một tiếng thật lớn!

Huyết Chiến Bát Phương bùng nổ ra trận trận sóng nhiệt, lấy Nhất Minh làm trung tâm không ngừng phát tán ra năm trượng chung quanh.

Đại địa nứt vỡ!

Thanh âm “răng rắc” vang lên, bằng mắt thường cũng có thể nhìn thấy được đại địa hiện lên từng đạo vết nứt!

Một đám võ giả nhìn thấy cảnh này trong lòng liền hét lên hai chữ: “Không ổn!”.

Toàn bộ công kích của hơn mười tên cửu trọng võ giả chưa kịp chạm đến Nhất Minh liền đã bị nhiệt khí thiêu đốt hầu như không còn, bọn hắn vốn dĩ sử dụng chính là thiên địa linh khí, nhưng trong phạm vi này thiên địa linh khí tựa như đã hóa thành Hỏa khí đồng dạng, khiến cho công kích của bọn hắn không tài nào phát huy ra được sức mạnh vốn có của nó!

Nhìn thấy một màn này, cả đám cửu trọng võ giả chỉ kịp kêu lên hai tiếng liền đã bị một nguồn lực lượng mạnh mẽ trấn áp nằm rạp trên mặt đất.

“Phốc! Phốc! Phốc!”

Lúc này, có vô số tiếng kêu thảm thiết vang lên, vô số võ giả bên trong phạm vi năm trượng không kịp chạy trốn đã toàn bộ bị lực lượng dư ba oanh thổ huyết!

Những người còn lại đều sợ hãi kêu to một tiếng, đến giờ khắc này, tràn cảnh vô cùng hỗn loạn, mọi người đứng bên ngoài đều nhìn Nhất Minh với ánh mắt tràn đầy hoảng sợ, hung uy của Nhất Minh quá mức mạnh mẽ!

Một chiêu!

Chỉ cần một chiêu liền có thể trấn áp toàn bộ cửu trọng võ giả?

Thân hình Nhất Minh đứng tại trung tâm vết nứt thần sắc lạnh lùng quét mắt nhìn về một đám cửu trọng võ giả đang nằm thổ huyết trên mặt đất.

“Vẫn chưa chết ah?” Nhất Minh bình thản nói.

Cảm tạ các sư huynh đệ rất nhiều a!

Các vị huynh đệ có yêu thích hãy đề cử, tặng quà ah, hắc hắc!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.