Chương trước
Chương sau
Chương 115: Trùng hợp?

Tác giả: Nhất Minh Kinh Nhân

Lữ Thanh nghe được Nhất Minh đồng ý sảng khoái như vậy khiến hắn có chút bất ngờ!

Bình thường mà nói, đối với một người nắm giữ bảo vật bị người khác tiếp cận đều sẽ sinh ra lòng cảnh giác, nhưng hắn nhìn thiếu niên trước mắt này hoàn toàn không hề có một chút cảnh giác nào, điều này khiến hắn bất ngờ không thôi.

Hắn thật sự xem ta là bằng hữu rồi?

Dường như nhìn ra vẻ mặt nghi hoặc của Lữ Thanh, Nhất Minh cũng không có giải thích cái gì, hắn cười cười sau đó tiếp tục nâng ly cạn chén, tiểu nữ hài kế bên thì hóa thân thành chiến sĩ diệt mồi, một bộ cả bàn thức ăn này là của bổn cô nương đồng dạng!

Đám người bên ngoài nhìn vào ba người cười nói vui vẻ cũng không khỏi thoải mái hẳn lên, gian khách điếm cũng náo nhiệt hơn hẳn!

Bọn hắn cũng không quản tên kia là ma đầu hay không nữa rồi, cả gian tửu lâu trở nên náo nhiệt vô cùng khiến một số khách qua đường cũng không khỏi tò mò đi vào.

“Đúng rồi Lữ huynh, huynh đến đây là có việc gì cần làm hay sao?” hai người đang cười nói vui vẻ thì Nhất Minh bỗng nhiên đổi chủ đề, hỏi.

“Cũng không có việc gì quan trọng, ta là được trưởng bối trong nhà phái ra ngoài phối hợp với tông môn ở Đông Nam đạo truy tìm một đám người.” Lữ Thanh cũng không có giấu diếm cái gì, nhàn nhạt nói.

Nhất Minh nghe vậy cũng không khỏi sinh ra hứng thú: “Không biết Lữ huynh truy đuổi người nào, đám người có thể khiến cho các tông môn cùng nhau truy tìm hẳn là lai lịch không đơn giản a!”

“Haha, Nhất Minh huynh đệ đã muốn biết thì ta nói cũng được, chuyện này cũng không phải là bí mật gì, ta là đang tìm một đám người của Huyết Ma Đường, bọn hắn có lẽ đã đến Đông Nam đạo gần đây.”

“Huyết Ma Đường?” Nhất Minh vẻ mặt ngốc trệ, hiển nhiên là chưa từng nghe qua cái tên này, hắn mới tiến về nơi này không bao lâu, vốn dĩ dự định đến Thương Minh Thành nhận lấy phù chiếu sau đó rời đi, nhưng người tính không bằng trời tính khiến hắn chật vật không thôi, đến bây giờ còn chưa thể rời khỏi Thương Minh Thành hiển nhiên là không biết thế lực này.

Nhìn thấy Nhất Minh một bộ nghi hoặc vẻ mặt, Lữ Thanh cười cười liền đem lai lịch của tổ chức này nói ra.

“Thì ra là vậy, chẳng trách các tông môn lại cùng nhau hợp sức truy tìm, đám người này hẳn là vì thiếu máu mà đến a?” Nhất Minh cười cười, nói.

Nghe được lời này, Lữ Thanh bật cười ha hả một cái: “Hahaha, Nhất Minh huynh đệ nói cái này cũng không sai, bọn hắn tu luyện công pháp đòi hỏi máu huyết của tu sĩ để tăng cao tu vi, những người tu hành đến loại cảnh giới của ta và ngươi đều nằm trong mục tiêu của bọn họ, nhưng lần này ta được thêm một tin tức khác.”

“Ồ, tin tức gì?” Nhất Minh thần sắc tò mò hỏi.

Đám người bên cạnh nghe đến điều này liền chau đầu ghé tai, cả gian khách điếm giường như thanh âm đang dần dần nhỏ lại, hiển nhiên là bọn hắn đánh hơi được sắp có chuyện hay ho xảy ra!

Nhìn xung quanh một vòng, Nhất Minh khóe miệng không khỏi giật một cái, đám người này đến chết vẫn không bỏ được thói tò mò này a!

Bất đắc dĩ, Nhất Minh cùng Lữ Thanh tiến về gian phòng, tiểu nữ hài hắn cũng không có ý định mang đi theo, Nhất Minh liền giao cho chưởng quầy tìm kiếm gia đình con bé, hắn liền ném qua hai khối linh thạch khiến chưởng quầy không cách nào cự tuyệt!

Tiến vào gian phòng, hai người phần biệt đối diện ngồi xuống.

Lữ Thanh lúc này mới tiếp tục nói:

“Nhất Minh huynh đệ xuất thân từ Quang Minh Điện sớm muộn cũng biết được chuyện này, cho nên ta nói cũng không có vấn đề gì.

Đám Huyết Ma Đường này ngoài chuyện hấp thu máu huyết tăng cường tu vi thì bọn hắn có vẻ đang truy tìm một món đồ nào đó.”

“Món đồ nào đó?” Nhất Minh thần sắc nghi hoặc, hỏi.

Lữ Thanh gật gật đầu: “Đúng vậy, dường như bọn hắn truy tìm một món đồ vật nào đó, theo như tình báo mà ta nhận được từ các tông môn chia sẻ, mấy tên Huyết Ma Đường này liên tục xuất hiện tại những nơi ngoại thành nhưng không hề gây chuyện cái gì, điều này hoàn toàn trái ngược với phong cách làm việc của bọn hắn, cho nên, chúng ta mới đoán rằng bọn họ đang truy tìm thứ gì tạm thời không muốn gây chuyện mà thôi.”

“Thứ đồ gì có thể khiến cho đám người này không tiếc an toàn bản thân, chủ động hiện thân ra truy tìm thế này?

Từ lúc bọn họ hiện thân tới giờ, tông môn không có cường giả nào bắt được bọn hắn hay sao?”

Nhất Minh trầm ngâm chốc lát, mở miệng hỏi.

“Không có, bọn hắn xảo nguyệt vô cùng, hơn nữa, thân pháp lại không phải bình thường tu sĩ có thể so sánh, dựa theo các tông môn phán đoán, đám người này ít nhất cũng phải là Chân Nguyên cảnh cường giả.” Lữ Thanh lắc lắc đầu, thần sắc có vẻ ngưng trọng, nói.

“Chân Nguyên cảnh cường giả!, đây không phải là trưởng lão trong tông môn mới có thể đạt tới hay sao?

Nếu là như vậy, muốn đuổi bắt đám người này e rằng không phải đơn giản có thể làm được, không khéo mà nói, tông môn có thể bị đồ sát chỉ trong chớp mắt a!”

Nhất Minh sờ sờ cằm ánh mắt lấp lóe, hiển nhiên là đối với đám người này không chút hảo cảm nào.

Không nói tới bọn hắn đang làm cái gì, chỉ cần ở trong phạm vi Quang Minh Điện mưu đồ bất chính là hắn đã cảm thấy không ưa rồi.

Dường như nhìn ra sát ý ở trong ánh mắt của Nhất Minh, Lữ Thanh không khỏi cười cười: “Nhất Minh huynh đệ yên tâm, cho đến bây giờ Quang Minh Điện vẫn không có vấn đề gì, bọn họ dường như tạm thời không có chủ động gây chuyện, các tông môn tại Đông Nam đạo bây giờ đang thắt chặt kiểm soát, cho nên, đám người kia không gây chuyện thì thôi, một khi lộ diện sẽ ngay lập tức bị các thế lực vây quét.”

Nhất Minh nghe vậy liền gật gật đầu, hắn cũng không muốn nơi nuôi dưỡng mình bấy lâu nay lại bị người cho bưng dễ như vậy, mặc dù không phải là nơi mình sinh ra nhưng dù sao cũng là nơi mình lớn lên.

“Xem ra phải nhanh chóng nâng cao tu vi mới được, đám người này xuất hiện có lẽ khiến kế hoạch của ta gặp chút ảnh hưởng a!” Nhất Minh thầm nghĩ.

Ban đầu hắn không nghĩ mình lại bị truy sát thê thảm thế này, vốn dĩ muốn “hóa duyên” một chút từ Sở gia mà thôi, không ngờ lại bị người cho đánh như chó nhà có tang khiến hắn chậm trễ thời gian không ít.

Dù sao thì hắn còn có hẹn ước với ba người trung niên là sẽ gặp nhau đi thu lấy tàng bảo đồ cơ mà, hắn không biết là tàng bảo đồ này có bí mật gì bên trong hay không, nhưng đã được mang ra đấu giá hẳn là bên trong cất giấu bí mật không nhỏ!

“Thời gian hẹn ước cũng không còn bao lâu, ta hẳn là nên nhanh chóng trở về Tây thành một chuyến giải quyết chuyện Sở gia rồi đến cửa thành Nam gặp bọn hắn.”

Nhất Minh trầm ngâm suy nghĩ.

Nhìn thấy Nhất Minh đăm chiêu như vậy Lữ Thanh cũng không có đánh gãy, hắn lẳng lặng tự rót một chén rượu sau đó uống một hớp.

Vài hơi thở qua đi, Nhất Minh mới đối với Lữ Thanh nói: "Lữ huynh, không biết lần này có bao nhiêu thế lực tham gia vào việc truy tìm lần này?"

Nhất Minh đang lo lắng trong sự việc Huyết Ma Đường hiện thân lần này hẳn là vì tàng bảo đồ mà đến, nếu không thì cũng không trùng hợp xuất hiện tại Đông Nam đạo như vậy.

Thêm nữa, hắn không biết có bao nhiêu thế lực tham gia vào vụ truy tìm lần này, lỡ đâu gặp kẻ địch thì chẳng phải bản thân toang rồi sao?

Hắn mặc dù không có gây thù với ai, nhưng "hoài bích kỳ tội" cộng thêm bản thân nhỏ yếu đã đủ lý do để đám người kia ra tay rồi, trước đó, hắn phải chuẩn bị kỹ càng mới được.

Cảm tạ các sư huynh đệ rất nhiều a!

Các vị huynh đệ có yêu thích hãy đề cử, tặng quà ah, hắc hắc!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.