Những ngày sau đó là những ngày tìm kiếm con trong điên cuồng của Bách. Đã ba ngày trôi qua mà vẫn chưa có thông tin gì. Bố mẹ anh cũng đã lên nhà anh ở để hỗ trợ tìm kiếm, ông bà ngoại cũng đang thu xếp ở bên nước ngoài về. Họ hàng chú bác hai bên đều đang nỗ lực hết sức có thể để tìm ra tung tích của Nhật. Trong nhà có chuyện nên chẳng ai còn tâm trí làm gì. 
"Cháu tôi...cháu trai bé bỏng của tôi. Khổ thân cháu tôi...Đấy, tao đã bảo mày đưa nó về tao trông cho, thì có phải không có chuyện gì rồi không!" Mẹ Bách đấm ngực thùm thụp, rít lên đầy đau khổ. Bách không muốn nghe nữa, lui vào phòng riêng, khóa trái cửa lại. Anh dựa lưng vào cửa, nín thở để nén những luồng cảm xúc. Anh mở đôi mắt ra, nhìn khắp căn phòng. Căn phòng này là phòng ngủ cũ của vợ chồng anh, giờ là nơi hai bố con anh ngủ mỗi tối. Anh nhìn đâu cũng thấy hình dáng của đứa con trai bé bỏng. Trên chiếc ga giường xộc xệch, chỉ có 2 chiếc gối, một to một nhỏ vẫn nằm lăn lóc đầy lạnh lẽo, tấm chăn mỏng nhăn nhúm vứt ở một góc giường. Anh vẫn nhớ như in những lần hai bố con cùng chơi game, đùa nghịch nhau rồi nằm lăn ra ngủ trên chiếc giường ấy. Ở góc trong của phòng là một chiếc tủ quần áo bằng gỗ lớn. Ngày nào cũng như ngày nào, anh cũng bế thằng bé lại gần tủ quần áo, cho con chọn bộ quần áo mà nó thích nhất, với lấy khăn tắm rồi công 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhuc-hong-ngai/2724281/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.