Bản chất là chó săn hung mãnh
Giờ Tỵ hôm sau Thịnh Lộ Yên mới tỉnh, sau khi tỉnh dậy thì uể oải cả người, nằm ườn trên giường một lát mới dậy.
Tôn ma ma thấy khuôn mặt rạng rỡ như hoa hải đường của phu nhân nhà mình thì nghĩ đến việc đêm qua chính viện lại gọi thêm một lần nước nóng, bà cười nói: “Bây giờ tình cảm của phu nhân và đại nhân ngày càng tốt, cũng không biết khi nào thì tiểu chử tử mới tới nữa.”
Nghe lời này của Tôn ma ma, Thịnh Lộ Yên hơi ngớ ra.
Đứa bé sao?
Tay Thịnh Lộ Yên vô thức đặt lên trên bụng mình. Nghĩ đến việc có một đứa con với Tầm Lại làm nàng bỗng nhiên cảm thấy tràn ngập mong chờ, khóe miệng dần dần lộ ra một nụ cười tươi tắn.
“Con cũng ngóng trông đứa bé tới.”
Nàng thấy rằng chỉ cần đó là con của nàng và Tầm Lại là được, dù là con trai hay con gái đều được.
Nhận được câu trả lời của phu nhân nhà mình, Tôn ma ma cuối cùng cũng yên tâm. Chỉ cần phu nhân muốn có, chắc chắn đứa bé sẽ mau tới thôi.
“Nói không chừng đứa bé đã ở trong bụng phu nhân rồi đấy.” Tôn ma ma càng nghĩ càng chờ mong.
Thịnh Lộ Yên nghĩ, mấy ngày nữa là đến nguyệt sự của nàng, nếu nguyệt sự không tới thì khả nằng cao là có con. Nếu có thì đành phải hoãn lại thôi.
Có vài chuyện không nghĩ tới còn đỡ, vừa nghĩ đến là dễ bị suy nghĩ nhiều.
Sau giờ ngủ trưa, Thịnh Lộ Yên đang đọc sách, lúc ngẩng đầu lên thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-y-xuan/419563/chuong-71.html