Vốn không họ Tầm
Mặc dù đêm qua ngủ muộn, nhưng sáng hôm sau Thịnh Lộ Yên vẫn dậy từ sớm.
Bây giờ đã không giống lúc trước, trong nhà đã có mẹ chồng nên nàng phải sớm tối thăm hầu.
Nàng bỗng có chút hoài niệm cuộc sống khi trước, lúc đó trong phủ không có trưởng bối, Tầm Lại sẽ không quản những việc nhỏ nhặt của nàng, nàng muốn làm gì thì làm nấy, ngày tháng trôi qua hết sức tự tại.
Mặc dù thái độ của Hoàng Thị đối với nàng vô cùng dịu dàng. Nhưng với tư cách là con dâu, nàng vẫn phải làm những việc mà con dâu nên làm, những lễ nghi nên có cũng nhất định phải có.
Lúc Thịnh Lộ Yên mặc quần áo vẫn nhắm tịt hai mắt, đến khi khăn ấm úp lên mặt mới tỉnh táo hơn, bấy giờ hai mắt mới từ từ mở ra.
“Mẫu thân đã dậy chưa?”
“Dậy rồi ạ, lúc đại nhân đi đã qua đấy thăm lão phu nhân rồi.”
“Dạ.” Thịnh Lộ Yên đáp một tiếng: “Phía nhà bếp đã làm cơm xong chưa?”
“Đã chuẩn bị xong hết rồi.”
“Ừm, đi chào mẫu thân trước đã.”
Nói rồi, Thịnh Lộ Yên đi phòng khách.
Lúc nàng tới, Hoàng Thị đang ngồi trong sân nhìn bé Vân và bé Hổ.
Vừa nhìn thấy nàng, bé Vân lập tức chạy về phía nàng làm lễ: “Con chào phu nhân ạ!”
Tuy cái lễ này có chút chẳng ra làm sao, nhưng dẫu sao con bé vẫn còn nhỏ, có nét ngây thơ.
Thịnh Lộ Yên sờ đầu cô bé. Sau đó, nàng đi về phía Hoàng Thị: “Mẫu thân, nhà bếp đã làm xong bữa sáng rồi ạ, người dùng cơm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-y-xuan/419557/chuong-65.html