Đến nơi này đã 3 ngày, hôm nay hai thái giám Lý Ngọc và Tiến Bảo đi cùng hoàng thượng cùng đi đến dân gian, phân phó vài thị vệ bảo vệ an toàn của hoàng thượng: "Chỉ có trẫm chính mắt đi xem, vậy mới không tính là trẫm hiểu dân chúng qua tấu chương."
"Hoàng thượng mới lên ngôi liền quan tâm đến cuộc sống của dân chúng, hôm nay một đường nam tuần, trời cao sẽ cảm nhận được ân đức của hoàng thượng, cũng tiếp tục vì tiên đế phát triển đất nước phồn hoa." Lý Ngọc đi theo bên cạnh, đỡ tay hoàng thượng, từng bước đi lên trên bậc thềm đá. Hôm nay xuất hành, hắn cố ý mặc một bộ xiêm y thường dân, giống như người bình thường đi dạo chơi, đi tới đâu cũng cảm thấy thú vị.
Vốn là tùy ý đi tới, không biết tại sao lại đi vào một con hẻm, Lý Ngọc vội vàng nói: "Hoàng thượng, trở về thôi."
"Không vội, đi một chút xem, trẫm nhìn con hẻm này, ngược lại rất có ý vị của Giang Nam."
"Hoàng thượng đi chậm chút."
Tiến Bảo im lặng suốt lúc đi, chỉ là đi theo phía sau hoàng thượng, thích ứng với tốc độ nhanh chậm của hắn.
Đột nhiên Hoằng Lịch dừng chân ở một cửa nhà, dừng lại, đại môn nhà kia xây dựng cổ kính nhưng có một sức quyến rũ nhất định, cửa là nửa che lấp, xuyên thấu qua khe cửa, trong viện bày một chậu hoa mai nhỏ có vẻ đặc biệt nổi bật, hắn muốn đi vào trong vài bước, lại khi nghe được thanh âm bên trong truyền ra liền dừng bước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-y-truyen-trong-sinh-van-chi-thanh-anh-hoang-lich/2880071/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.