Sáng sớm hôm sau ngạch nương của Như Ý xuất cung hồi phủ. Ngày hôm trước bởi vì lễ đầy tuổi của Cảnh Cẩn, lúc kết thúc đã không còn sớm, cửa cung cũng bị khóa. Hơn nữa sắc trời cũng đã tối, Như Ý lo lắng trên đường hồi phủ không an toàn, liền kêu ngạch nương ở lại Dực Khôn cung một đêm.
Sáng hôm sau, ánh mặt trời xuyên qua cửa sổ chiếu vào tẩm điện, Như Ý còn đang mơ màng ngủ, hoàng thượng liền kêu nàng dậy. Lúc đầu Như Ý có chút không nguyện ý, sau đó nghe hoàng thượng nói ngạch nương chuẩn bị hồi phủ, có chuyện muốn nói với nàng liền miễn cưỡng mở mắt. Như Ý vừa mở mắt ra đã thấy hoàng thượng chăm chú nhìn nàng lúc ngủ. Giọng điệu dịu dàng cho nàng cảm thấy ngứa ngáy trong lòng, Như Ý duỗi thắt lưng, nhanh chóng mặc y phục chỉnh tề. Lang Giai thị vào cửa lại dặn dò thêm vài câu, kỳ thật chính là vài lời nhớ nhung của a mã ngạch nương đối với nữ nhi, lại nói vài câu tạm biệt liền lên kiệu rời khỏi Dực Khôn cung.
Đêm qua tình cảm của hai người rất tốt, quấn quýt đến tận đêm khuya. Sáng nay Như Ý tham ngủ một lát, nhưng vẫn cảm thấy cả người đau nhức. Nàng để hoàng thượng đứng trước gương sửa sang lại triều phục cho hắn, đeo chuỗi triều châu kia vào cho hắn. Hoàng thượng nhéo mặt nàng, hôn lên trán nàng rồi mới đi thượng triều.
Lý Ngọc làm việc rất tốt, sáng sớm ý chỉ phong Cảnh Cẩn làm Cố Luân Hòa Nghi công chúa đã truyền khắp lục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-y-truyen-trong-sinh-van-chi-thanh-anh-hoang-lich/2879866/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.