Vĩnh Kỳ cùng Vĩnh Cơ như hẹn mà đến trước cửa Dực Khôn cung. Ánh mắt Vĩnh Cơ có chút hoảng hốt, Vĩnh Kỳ nhìn ra, vỗ bả vai của Vĩnh Cơ: "Vĩnh Cơ, hoàng ngạch nương chúng ta yêu quý nhất đang ở bên trong, về sau đừng không vui, cũng đừng để hoàng ngạch nương lo lắng, được không?" Vĩnh Cơ gật đầu, cười: "Đa tạ mấy ngày nay Ngũ ca khuyên bảo đệ, đệ đã lớn rồi, sức khỏe hoàng ngạch nương không tốt đệ sẽ tự chăm sóc mình, không để hoàng ngạch nương lo lắng."
"Được, chúng ta vào thôi!" Vĩnh Kỳ đưa Vĩnh Cơ vào điện, Hải Lan và Như Ý nhìn thấy, tình huynh đệ sâu đậm, huynh hữu đệ cung kính, các nàng nhìn nhau cười.
Bọn họ hướng Hải Lan cùng Như Ý thỉnh an hành lễ, Như Ý bảo chúng đứng dậy, sau đó phân phó Dung Bội đi chuẩn bị bữa trưa.
Như Ý đứng dậy, xoa đầu Vĩnh Cơ, hai mắt rưng rưng nói: "Vĩnh Cơ lớn rồi, cao hơn trước!" Sau đó lại đi dến chỗ Vĩnh Kỳ: "Vĩnh Kỳ cũng đẹp trai hơn rồi, làm phiền con chiếu cố Vĩnh Cơ, hoàng ngạch nương cảm ơn con!"
"Hoàng ngạch nương người đừng nói như vậy, chăm sóc đệ đệ là chuyện nên làm, Vĩnh Cơ cũng rất ngoan." Như Ý gật đầu, Vĩnh Cơ ở một bên rơi lệ, hắn nhìn hoàng ngạch nương đã lâu không gặp trong lòng ngũ vị tạp trần, đây có thể là liên hệ mẫu tử.
"Ngạch nương, nhi thần cho rằng sẽ không bao giờ gặp lại người nữa, ngạch nương, Vĩnh Cơ nhớ người!" Nói xong khóc càng lớn hơn, Như Ý thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-y-truyen-chi-lan-nhan-tai-hien/2903446/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.