Hoàng thượng thất vọng trở về Dưỡng Tâm điện, hắn chạm vào một tầng tro bụi, trái tim như bị móc ra, hắn không biết vì sao Như Ý lại trở nên như vậy, đang yên đang lành sao lại như vậy, hắn suy nghĩ, chẳng lẽ đối với nàng không thể quên được chuyện trước kia, trong lòng hắn giống như bị thiên thạch đè nén.
Đại thái giám của Kính Sự phòng bê thẻ bài tiến vào: "Hoàng thượng, đã đến lúc lật thẻ bài." Hoàng thượng vốn định mở miệng bảo hắn lui xuống, nhưng lại nhớ đến trong khoảng thời gian này Phù Chỉ tán ngẫu với nàng nhiều nhất, cho nên hắn quyết định lợi dụng Phù Chỉ để biết tình hình của nàng.
"Hôm nay để Đôn phi đến Dưỡng Tâm điện." Sau đó hắn sai người đem rượu đến, ngồi xuống uống từng chén. Khi Phù Chỉ đến ngửi thấy một mùi rượu nồng nặc: "Hoàng thượng đã uống bao nhiêu rượu vậy?" Hoàng thượng ngẩng đầu nhìn nàng ta.
Như Ý ngồi ở trên giường, lẩm bẩm nói: "Hài tử, là lỗi của ngạch nương, ngạch nương không nên để con đến thế giới này, để con phải chịu cảnh ngột ngạt này." Từng đợt từng đợt vuốt má đầy đau đớn trên mặt của nàng, suốt thời gian qua, nàng ta sống dưới bóng của hắn, một khi gợi ra ký ức, nàng sẽ rơi vào vực sâu vạn kiếp bất phục, nàng muốn lặp lại sự đau khổ sao?
Hoàng thượng vẫy tay ra hiệu cho Phù Chỉ đến bên cạnh hắn, Phù Chỉ đến gần hắn phát hiện hốc mắt hắn tràn đầy nước mắt, má ửng hồng, cả người suy sụp, mắt thấy hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-y-truyen-chi-lan-nhan-tai-hien/2903417/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.