Như Ý không trả lời, cũng không biết đang suy nghĩ gì. Hắn nhìn nàng xuất thần, tâm tư lo lắng, ngồi xuống bên cạnh bạo dạn ôm nàng vào lòng, một tay nhẹ nhàng vỗ vai nàng, nghĩ nàng vừa uống thuốc xong nên mới như vậy, Như Ý cứng rắn dựa vào lòng hắn, vẻ mặt bình thản để hắn tùy ý ôm. Qua một lúc lâu: "Không biết mấy ngày nay nàng đang suy nghĩ cái gì, cũng không biết vì sao đêm đó nàng lại như vậy, nhưng chỉ cần nàng nói, trẫm nhất định sẽ nghe." Thấy nàng vẫn chưa lên tiếng, hắn liền tự mình nói chuyện: "Trời cũng dần dần nóng lên rồi, lúc trước trẫm cùng nàng nói đi Viên Minh Viên tránh nóng không thể chờ thêm nữa." Hắn nhìn cái bụng bằng phẳng của nàng liền tràn đầy vui mừng,liền sờ: "Thế nào? Đứa bé có quấy nhiễu nàng không? Đã gần ba tháng, nàng có ăn được không? Đồ ăn của đầu bếp mới có hợp khẩu vị của nàng không?" Đôi mắt to của hắn chớp chớp, nhìn nàng dường như mong chờ câu trả lời của nàng.
Hắn cũng không quá thất vọng, nàng không muốn nói lời nào với hắn.
"Chuyện của Viên Minh Viên hoàng thượng làm chủ là tốt rồi, thần thiếp cùng hài tử đều rất tốt, người không cần lo lắng." Tuy nói ngữ khí của nàng khiến hắn không hiểu được tình cảnh của nàng, hắn cũng không rảnh suy đoán tâm tư nàng là gì,, dù sao nàng cũng mở miệng nói chuyện với hắn đồng ý đi Viên Minh Viên, hài tử cũng tốt, hắn tất nhiên là vui mừng. "Mấy ngày nay thần thiếp lại nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-y-truyen-chi-lan-nhan-tai-hien/2903402/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.