Đó là ngày mùng 7 tháng 7 - lễ hội thất tịch.
Nhà nào cũng khéo léo làm đèn thu nguyệt, xâu hàng vạn sợi chỉ đỏ.
Hoàng thượng chuẩn bị chu đáo, hao tâm tư, hao sức lực chuẩn bị. Những đêm này không ngủ với nàng, không biết nàng ngủ có ngon không, đứa bé có nháo này hay không, dù sao cũng đã tròn 6 tháng, nhưng vẫn cảm thấy lo lắng. Nhưng mỗi ngày hắn đều bồi nàng dùng bữa trưa.
"Như Ý, ăn nhiều hơn đi!"
"Như Ý, buổi tối trẫm không ở đây, nàng phải ngoan ngoãn uống thuốc, tĩnh dưỡng thật tốt."
"Dung Bội, chăm sóc nàng ấy thật tốt."
"Giang Dữ Bân, ngươi nhất định phải bắt mạch cho nàng ấy mỗi ngày."
Như Ý tin tưởng quyết định lúc trước của mình là đúng, hắn coi như là chuyện nhỏ, lúc trước cũng không phải chưa từng mang thai, hắn cảm thấy không yên tâm sao?
Đối với hắn, tất nhiên là rất lo lắng.
"Nương nương, trong khoảng thời gian này hoàng thượng đến hậu cung, cũng đến Mẫu Đơn đình vài lần."
Phù Chỉ trên mặt khinh thường: "Ai biết được? Nhưng mà, ta nhìn ra được hoàng thượng đến cung người này, còn tâm tình ở trên người hoàng hậu nương nương."
Tư Nhược lắc đầu, khó hiểu hỏi: "Vậy vì sao hoàng thượng không ở bên hoàng hậu như trước kia, chẳng lữ giữa bọn họ xảy ra chuyện gì?"
Phù Chỉ đùa nghịch xiêm y màu lưu ly nhạt cùng trang sức chân trâu đang mặc: "mấy ngày nay đến Thanh Yến Cửu Châu, nhìn dáng vẻ của hoàng hậu cũng không giống, có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-y-truyen-chi-lan-nhan-tai-hien/2903371/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.