Nếu không phải những ngày tiếp theo quábận rộn, căn bản không thể nhìn thấy Lâm tễ Viện chắc Vị Như sẽ cảm thấy rất sợ hãi. Trong cô như có một cảm giác gì đó rất mạnh liệt, càng ngày càng mãnh liệt hơn.
Cô thật sự muốn phân rõ công tư, tuynhiên mỗi ngày trôi qua cảm giác lại càng khó khăn hơn, thật giống nhưmỗi ngày điểm tâm sáng cho anh càng khó mua hơn, mua bánh mỳ sợ quánguội, mua đồ rán lại sợ có dầu mỡ, mua KFC lại cảm thấy đây như loại đồ ăn rác rưởi, chuẩn bị hoa quả lại sợ anh ăn không đủ no, cuối cùng đành phải mua sanwich, đến công ty dùng lò vi sóng trong phòng trà hâm nónglại. Cô mơ hồ ý thức được mình bị sao, nhưng không tình nguyện thừanhận, bởi vì anh luôn lạnh lùng xa cách, làm cô cảm giác bản thân mìnhtự đa tình.
Công việc bận tộn đến tận buổi họp hàngnăm, cuối cùng Vị Như cũng cảm thấy thả lòng một chút. Ăn xong bữa cơmnày ngày mai cô có thể về quê đón năm mới, trốn được một tuần không nhìn thấy anh. Có lẽ sau khi về cô sẽ phán hiện mọi chuyện sẽ chỉ như là một chút si mê thoáng qua, chỉ bởi anh quá đẹp trai, bởi anh vô tình tỏ radịu dàng, bởi vì anh khí thế mạnh mẽ dưới tấm thân gầy yếu nên tâm trímới bị nhiễu loạn.
Họp hàng năm đối với mọi người trongcông ty mà nói đều là nới để mọi người có thể thoải mái, đối với cô thìkhông phải. Tuy Hồng Viễn có rất nhiều ngành, mỗi ngành đều có quản lý,mỗi ngành đều có người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-xa-ma-lai-nhu-gan-nhu-xa-nhu-gan/38701/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.