Buổi chiều thứ bảy, Lâm Tễ Viễn ngồitrong phòng làm việc xem báo, trong lúc vô tình ngẩng đầu nhìn trời xanh mây trắng ngoài cửa sổ, đột nhiên cảm giác, nhà này quá vắng vẻ, cuốicùng ngồi không yên, vì vậy đứng lên rời khỏi nhà, đi đến một chỗ kháckhông xa.
Anh thật sự đã từng rất yêu thích nhữngnơi đông người náo nhiệt, trước khi lúc còn đi học thích nhất thời giantan học, có thể đến sân thể thao đá bóng, chỉ là thời thanh xuân rực rỡđó hôm nay đã sớm trở thành quá khứ.
Lúc chuyển khỏi tòa biệt thự ở ngoạithành, anh đã chọn chung cư hiện tại, cách tòa nhà lớn nhất của đại học A không quá mười phút đi xe. Anh rất thích tiếng động ồn ào náo nhiệt đầy sinh khí ở đại học An, mà dù anh có đủ loại bằng danh giá nhưng mộtphút làm sinh viên cũng chưa từng trải qua. Mỗi khi cảm thấy người nhưsắp mọc nấm, anh sẽ đến đại học A đi dạo, giống như hôm nay.
Trên bãi cỏ lớn, rất nhiều người đang đá bóng, thậm chí bọn họ còn không phân rõ đội nào với đội nào, nhưng vẫnrất vui vẻ đá bóng, cười lăn lộn. Lâm Tễ Viễn ngồi xuống một góc khánđài, đón ánh mặt trời, nhìn những người trên bãi cỏ.
Xa xa có một hố cát, có người đang luyện nhảy cao. Đó là một người thanh niên mặc áo phông màu trắng, anh taquay mặt nhìn thẳng thanh xà, nhanh chóng đẩy nhanh tốc độ, tư thế nhảycao thật duyên dáng, lúc rơi xuống lại không cẩn thận làm đổ thanh xàlên trên đệm.
Nhìn anh ta ngã xuống Lâm Tễ Viễn cườirộ lên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-xa-ma-lai-nhu-gan-nhu-xa-nhu-gan/38697/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.