Sắc trời dần thành một màu đen, Vị Nhưvẫn không ngủ được, nhưng tinh thần đã khá hơn một chút, đi rửa mặt, mởcửa sổ, không khí bên ngoài lùa vào mang theo cảm giác thoải mái.
Cô mới đếnMunichmột lần cũng không quênđược nơi này. Bọn họ đã từng hẹn, hàng năm đến lễ hội bia đều đến Munich chơi, đều sẽ ở lại khách sạn đó, thế nhưng, giờ đây, lễ hội bia đã bắtđầu, vậy mà người kia lại không thấy bóng dáng. Có lẽ, anh cũng đang ởnơi nào đó, cùng với ai đó, giống như năm đó, thoải mái uống bia, nghenhạc.
Công việc đã xong, trong lòng có một chút bức bối khó tả, lén lút công thành chiếm đất, bao phủ trái tim cô.
Trước lúc về phòng Lục Diệp Quân đã dặnbuổi tối cùng nhau ăn cơm, nhưng Lâm Tễ Viễn hình như không mấy hào hứng nên về phòng nghỉ ngơi, kế hoạch ăn tối đành phải hoãn lại. Như vậycũng hay, Vị Như vốn đang lo lắng cùng ông chủ ăn cơm thế nào, khôngbiết có cảm nhận được vì gì không đây.
Giam mình trong phòng cảm thấy khó chịu, cô thay quần áo, đi khỏi khách sạn.
Từ thang máy đi ra đường lớn, Vị nhưngạc nhiên phát hiện Lâm Tễ Viễn hình như có mặt ở mọi nơi. Như lúc nàyđây, anh ta đang ngồi ở bên đường lớn uống cà phê, trên tay là một cuốnsách.
Cô âm thầm nhíu mày, vừa định cúi đầu lén đi qua, không nghĩ đến Lâm Tễ Viễn ngẩng đầu lên, liếc thấy cô.
Không thể tránh cô đành đi qua, mỉm cười, còn chưa kịp nói chuyện Lâm Tễ Viễn đã nói “Muốn đi ra ngoài à?”
Vị Như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-xa-ma-lai-nhu-gan-nhu-xa-nhu-gan/38695/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.