Bắc Kinh, bốn giờ sáng. Tiếng động cơ máy bay như ẩn như hiện bên tai, sương mùa che kín, không nhìn rõ cảnh vật.
Hầu hết mọi người trên chuyến bay đềuđang nghĩ ngơi, chỉ có một vài hành khách rất có tinh thần đang xem ảnhhoặc đọc sách, thỉnh thoảng sẽ có tiếng lật sách vang lên, hoặc có tiếng bước chân nhẹ nhẹ của nhân viên, đèn trong khoang máy bay cũng đã không còn sáng, trong đêm yên tĩnh, mọi thứ đều bình lặng như nước.
Chuyến bay từ Frankfurtđến thành phố A,Kiều Vị Như không nhớ mình đã đi bao nhiêu lần, cô chỉ biết đây sẽ làlần cuối cùng. Từ nay về sau cô muốn tạm biệt cảm giác suốt ngày trênmáy bay nở nụ cười, quay lại với cuộc sống đơn giản hơn. Quả thật, côrất thích công việc này, cũng đã làm hai năm, thế nhưng hôm nay chính là ngày cuối cùng cô làm tiếp viên hàng không, hạ cánh, cô nên thu lại đôi cánh của mình, buông tay cho mộng tưởng hoang đường kia rời đi. {hana: Frankfurt – một tiểu bang lớn nhất của bang Hessen của Đức.}
“Hàn Tô Duy…” Kiều VịNhư ngồi ở phòng nghỉ cho nhân viên, cúi đầu gọi khẽ một cái tên, mộtcái tên khiến cô kiên nhẫn hai năm, hôm nay, cái tên này đã gần nhưthành chuyện cũ, từ nay về sau chỉ có thể tồn tại trong hồi tưởng, đượcchôn sâu tận đáy lòng cô.
“Tiểu Kiều, lần cuối bay, có phải cảm giác rất đặc biệt không?” Tổ trưởng Trình Khê ngồi xuống bên cạnh, vỗ vỗ vai cô nói.
“Chị Trình…” Kiều VịNhư ngẩng đầu nhìn Trình Khê gật gật đầu, sáng mai khi hạ cánh, khôngbiết đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-xa-ma-lai-nhu-gan-nhu-xa-nhu-gan/38690/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.