Sáng sớm, cả thành phố tựa như vẫn chưa thức dậy, đèn đường vẫn tỏa sáng,ngọn đèn cùng ánh mặt trời sáng sớm đan xen, trong không khí hình nhưvẫn có chút mát mẻ của ban đêm chưa tản mát. Thời tiết vào thu, tuy rằng giữa trưa vẫn nóng chết người, nhưng chiều tối đã có chút mát mẻ. Trênđường cái rộng lớn, ngẫu nhiên có vài chiếc xe xẹt qua, biểu thị mộtngày ồn ào, náo động của thành phố sắp bắt đầu.
Vị Như liền dừng xe trước cửa công ty, ba bước biến thành hai vọt tớitrước thang máy, đến lúc lên tầng mười năm mới bình phục hô hấp
Cô rón rén đẩy nhẹ cửa văn phòng Lâm Tế Viễn,có chút thất thần phát hiện rèm cửa sổ bên trong văn phòng được kéo kín mít, đèn bàn vẫn đang bật,văn kiện để la liệt đầy trên bàn.
Lâm Tế Viễn tựa vào sô pha trong văn phòng,vẫn mặc quần áo của ngày hômqua, trong tay còn cầm một phần văn kiện, cứ lẳng lặng ngủ thiếp đi nhưvậy.Căn phòng tối om chỉ thấy được một bên khuôn mặt của anh, cả ngườigiống như hòa vào bóng đêm, hình dáng mơ hồ không rõ.
Vị Như đi vào, thấy anh nhíu chặt lông mày, không kìm lòng được liền thở dài. Cô đi đến trước cửa một căn phòng nghỉ nhỏ, rõ ràng có chăn đệm,giường nghỉ ngơi đàng hoàng, nhưng có người lại cứ tình nguyện ngủ trênsô pha. Cô đi vào giường lấy cho anh cái chăn, nhưng vừa đẩy cửa, chợtnghe thấy anh gọi tên cô ở phía sau.
” Vị Như?”
” Vâng, anh tỉnh rồi?”
Cô xoay người thấy anh chống tay ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-xa-ma-lai-nhu-gan-nhu-xa-nhu-gan/1997278/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.