“ Vị Như, em nóng không?”
Trên sân khấu giọng hát mềm mại, đẹp đẽ Vị Như nghe thấy người bên cạnhthấp giọng hỏi, tuy rằng đã hạ thấp giọng, nhưng khi xung quanh im lặng, phá lệ rõ ràng
Cô nâng đầu đang dựa trên vai anh, ngồi ngay ngắn nói
” Hả, không đâu...”
Nói xong cũng hiểu được bộ dáng mình có chút luống cuống. Hình như LâmTế Viễn không nhận ra, tiếp tục chuyên tâm nhìn buổi biểu diễn trên sân khấu, nhíu nhíu mày lẩm bẩm nói
” Lòng bàn tay em đã toát một tầng mồ hôi rồi...”
Anh nói xong liền hơi tách bàn tay cô, dùng đầu ngón tay nhẹ nhàng xoa xoa mồ hôi trong lòng bàn tay cô.
Trên sâu khấu, đang diễn đến vở “ giấc mơ vườn cây “. Đây là vở kịchxuất sắc nhất của đoàn kịch Côn, biểu diễn đều là diễn viên nổi tiếngnhất, vở kịch được diễn liên tục hai mấy tiếng liên tục, đoạn này làđoạn cuối cùng, sẽ chấm dứt toàn bộ buổi biểu diễn. Vị Như tuyệt vọngphát hiện, một câu cô cũng không nói được, một chữ cũng không nghe lọt,điều đáng ăn mừng nhất là bộ dáng của Lâm Tế Viễn rất hứng thú, hết sứcchăm chú nhìn lên sân khấu, biểu tình nhập tâm, khóe miệng nở nụ cười ấm áp yếu ớt, có lẽ đây thật sự là một góc mềm mại của anh, chỉ là côkhông nghĩ nhiều, cẩn thận nhéo nhéo tay anh nói
” Tế Viễn...”
Hình như anh đang nghe diễn nhập thần, không chút để ý “ Ừ.” một tiếng
” Em...”
Cô xốc dũng khí, lại một lần nữa mở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-xa-ma-lai-nhu-gan-nhu-xa-nhu-gan/1997266/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.