Đã hơn 12 tiếng trôi qua, nơi đây chẳng có một động tĩnh hay có gì bất thường. Nhưng điều kì lạ nhất đó là cô cũng đã phải nhịn đói đến gần hết ngày hôm nay rồi.
- Aaaa, phải làm sao đây. Rốt cuộc mình đang ở nơi nào vậy trời.
Cô ôm bụng nằm trên giường, cả người cứ như càng lúc càng đau và co thắt lại. Cô đã quá quen thuộc với những đau đớn này, nhưng thật sự nếu ngay bây giờ cô không ăn thì cũng chính là đồng nghĩa với cái chết.
- Aaa, đau quá....
Cả người cô rung lên từng hồi, càng lúc mồ hôi càng đổ ra lầm lìa, đến bàn tay và cả chân của cô cũng bị tê cứng dần đi.
- Mẹ ơi, mẹ ơi....
Cô đau đớn đến mức hai mắt nhắm lại, trong mơ hồ cô đã gọi tên mẹ của mình. Người mẹ đã rất thương yêu cô nhưng rồi cũng bõ cô mà ra đi mãi mãi, cũng từ lúc đó mọi chuyện đã tệ hơn rất nhiều. Ngay bây giờ, trong cơ thể 28 tuổi này thì cũng chỉ là một cô nhóc chưa tròn 20 tuổi, dù có cố mạnh mẽ đến mấy thì cũng có lúc lại yếu đuối đến đau lòng.
Cô chẳng muốn cựa quậy nữa, cũng chẳng khóc nỗi vì trong người cô chẳng còn giọt nước nào để mà rơi lệ. Cô chỉ nằm im ra đó, đôi mắt nhắm lại nhưng cũng rất khó khăn, khi cơn đau trong người vẫn đang hoành hành cơ thể này.
***
Ở căn phòng tối tăm được nằm dưới tầng hầm của Nam Gia, Thanh Hoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-tinh/3057972/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.