Mang bưu phẩm đi vào nhà, Hạ phu nhân cười nói với dì Trịnh và lão gia.
"Là bưu phẩm của Nhã Kỳ, tôi mang lên cho con bé" Hạ phu nhân đi lên tầng lầu, bước vào căn phòng của hai chị em Hạ Tình và Nhã Kỳ, hai cô nàng đang nằm dài trên giường, úp xuống như một con cá sấu.
Mẹ Hạ nhìn hai cô con gái đang dài ườn ra đó, môi cười đi đến, đặt bưu phẩm lên phần giường trước mặt Nhã Kỳ.
"Đây là bưu phẩm của con."
Phùng Nhã Kỳ đang trầm tư, mắt nhìn bưu kiện để xuống trước mắt, hai hàng lông.mỳ chau lại, lẩm bẩm trả lời với giọng nhỏ xíu.
"Con đâu có đặt thứ gì..."
"Con nói gì cơ?" Giọng nói Nhã Kỳ quá nhỏ, mẹ Hạ không nghe rõ.
"Con nói là con..." Phùng Nhã Kỳ trả lời lớn hơn, nhưng một thứ gì đó đột nhiên thoáng qua tâm trí, Phùng Nhã Kỳ nhanh chóng ngồi bật dậy, hai tay chụp lấy bưu kiện, nhoe ra nụ cười vội nói "Con nói là con cảm ơn bác ạ."
Hạ phu nhân cũng không nghi ngờ, gật gật.
"Vậy hai đứa cứ nằm đi, bác xuống dưới nhà ngồi cùng dì của con và lão gia."
"Dạ!" Phùng Nhã Kỳ gật mạnh đầu, hai mắt sáng lên lấp lánh như đèn pha.
Hạ phu nhân rời đi, Hạ Tình mới nằm ngửa lại, nghiêng mặt nhìn sang chỗ của Nhã Kỳ, dáng vẻ phấn khởi kia làm cho Hạ Tình thắc mắc.
"Có chuyện gì mà trông chị vui thế?"
Phùng Nhã Kỳ ngó nhìn theo hướng Hạ phu nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-tinh-trong-anh/2875382/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.