Không có ai là mặt trời, không có ai là loài cỏ dại, mà chỉ có...
Anh của riêng em, mặt trời bừng sáng.
Em của riêng anh, rực rỡ ánh hào quang.
Trở về thành phố S...
Phùng Nhã Kỳ từ phía xa nhảy đến ôm chầm lấy lão anh già, anh già về thành phố S là phải hoá trang thành ninja, khẩu trang đen, mắt kính đen áo khoác mũ trùm, cô em bám lên người anh già mếu mếu máo máo khóc toáng.
"Ui anh già của em, hụ hụ hụ, lão già của em về rồi a."
Lưu An cũng đi đến chào đón, bắt tay với lão đại sau một thời gian đã lâu không gặp.
"Mừng anh trở về lão đại."
Phùng Thế Phong vui cười, nhìn Lưu An và Phùng Nhã Kỳ đi cùng nhau, hướng sang cô em nghịch ngợm trêu ghẹo.
"Hai đứa đã làm hoà chưa hay vẫn còn ở ngõ cục thế?"
"Ớ... Thì..." Nhã Kỳ buông ra anh già, lùi lại đứng bên cạnh Lưu An, bàn tay nắm lấy bàn tay của Lưu An, cười đáp với anh già.
"Ở bên nhau rồi."
Phùng Thế Phong cười cười, nhìn biểu hiện của em rất ưng ý, thật ra Lưu An đã nói cho anh biết trước rồi, cho nên anh cũng không mấy ngạc nhiên, chủ yếu là để ghẹo cô em gái một chút.
"Ồ... Không ngờ nha" Thay vào đó là Hạ Tình, ngạc nhiên hô lên, hai mắt tròn híp lại "Vậy ra thời gian đó chị ủ rũ là vì chuyện với anh Lưu à? Thảo nào chị còn xung phong đi tiếp cận anh Lưu."
Phùng Nhã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-tinh-trong-anh/2875368/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.