"Em... Đau..."
Hạ Tình ôm lấy đôi chân mình, đôi mắt lại lần nữa tứa ra máu.
"Em đau, anh của chị cũng đau lắm, em nghĩ xem anh ấy thương em đến nhường nào. Mỗi khi em khóc, anh ấy sốt ruột nhót gan dỗ dành em, dỗ không được còn có khi khóc theo em. Anh ấy á à, cả đời này chị chẳng thấy anh ấy rơi nước mắt vì chuyện gì cả, chỉ duy nhất mình em thôi Tình à, hôm đó, anh ấy cầu xin em như thế, em vẫn không thể cho anh ấy một cơ hội bên cạnh em à?"
Hạ Tình lặng đi theo lời nói của Phùng Nhã Kỳ, cô ôm lấy đôi chân, mặt tựa lên hai gối, đôi mắt ngậm trong làn nước long lanh.
"Chị biết không..." Cô thật khẽ giọng "Nhớ lại tiền kiếp dơ bẩn đúng thật là đáng sợ, nhưng sau cùng, thứ đáng sợ nhất là anh ấy... Anh ấy luôn nhớ tất cả, một giây cũng chưa từng quên."
Giọng cô thật trầm ngâm, mang theo những đau buồn áng lên hàng mi long lanh, thật nghẹn ngào cười đắng.
"Em tự hỏi, anh ấy làm thế nào mà có thể dửng dưng như chưa từng có chuyện gì, làm thế nào mà có thể giả vờ không nhớ đến chúng, những thứ bẩn thiểu về em, những thứ nhơ nhuốc trong em, làm thế nào mà anh ấy quên đi chúng."
Anh ấy nhớ rõ mọi thứ về cô, về những gì mà cô đã lầm lỡ trong cuộc đời trước, anh ấy luôn nhớ rõ chúng, chuyện đó càng làm cho cô sợ hãi chuyện ở bên cạnh hơn. Đó mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-tinh-trong-anh/2875317/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.