"Đạo diễn Lý, tôi biết, việc Hạ Tình không nhìn thấy được sẽ rất khó khăn trong quá trình quay, nhưng em ấy sẽ cố gắng hết sức mình, tôi cũng sẽ cố hết sức để đảm bảo em ấy hoàn thành vai diễn" Phùng Nhã Kỳ nói với âm thanh dịu dàng, tuy nhẹ nhàng nhưng cũng thật cứng rắn "Ông cũng không muốn bỏ lỡ qua em ấy phải không?"
Tuy Hạ Tình không hoàn hảo nhưng Hạ Tình sở hữu ngoại hình rất đặc biệt, bất kì biên kịch nào, bất kì đạo diễn nào cũng muốn mang cô vào tác phẩm của mình, bởi vì cô sẽ là điểm nhấn, cô chắc chắn sẽ là cho bộ phim của họ nổi bật hơn.
"Được rồi" Đạo diễn Lý gật đầu, hai bàn tay nắm vào nhau buông lỏng ra.
"Tôi tin tưởng cô."
...
"A không!" Hạ Tình lắc mạnh đầu, đôi mắt mở to nhìn Phùng Nhã Kỳ "Em làm sao có thể hát được tiếng nước ngoài kia chứ? Tiếng Anh em còn nói không xong, chị bảo em hát tiếng Tây Ban Nha?"
Ôi chời đất, cô làm gì mà biết hát nhạc ngoại, tiếng Anh cô phát âm còn không hay, làm sao hát được cái bài gì đó mà chị nói.
Phùng Nhã Kỳ vội vàng nói.
"Em chỉ cần nghe đi nghe lại nó, nghe cho thật nhuần nhuyễn bài hát, nghe đến thuộc lòng là được mà."
"Nhưng... Phát âm sẽ không đúng được, là diễn viên đứng bục hát mà lại phát âm không đúng thì sẽ xấu lắm, em chỉ hát nhạc mình có thể hát được thôi" Hạ Tình phản ứng lại.
Sơ qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-tinh-trong-anh/2875270/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.