Hạ Tình bị triền một đêm, ngày hôm sau quả thật không dậy nổi, cô chỉ dậy vào buổi trưa và được anh đút cho ăn, uống xong một cốc sữa lớn sau đó cô lại cuộn trong chăn như mèo nhỏ ngủ đến buổi chiều tối.
Khi Hạ Tình tỉnh dậy, lần này cô đã đủ tỉnh táo thì đã bảy giờ tối.
||||| Truyện đề cử: Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người Rồi (Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu) |||||
Anh lại nói với cô.
"Bây giờ đã mười một giờ đêm rồi."
"..." Hạ Tình ngồi ngây ngốc trên giường, nghe nói đến trời đã rất khuya như vậy, gương mặt vừa đỏ vừa thẹn bừng bừng khí giận nhìn anh.
Có lẽ cô giận dỗi vì thật sự không được đi chơi, Phùng Thế Phong ngồi bên giường nhìn thấy bộ dạng xù lông của cô, anh không kiềm được mà cười trộm.
Cô nghe được khí tức rất sảng khoái, hắc hắc cười của anh, tức giận xù mao.
"Anh còn cười..."
Phùng Thế Phong lập tức ngậm miệng, không cười nữa, vội trêu.
"Này nha, không phải lỗi của anh, là em ngủ say quá, ngủ đến trời tối mịt mới dậy."
Hạ Tình mím môi, đôi mắt trừng lên ấm ức..
Thế vì sao mà cô ngủ say như vậy? Là do anh a.
Tối qua anh cứ triền cô mãi thôi, đến canh năm gà gáy anh mới tha cho cô đi ngủ, thế nên cô mới ngủ nguyên một ngày.1
"Ư..." Bé con mếu máo vì không được đi chơi, đôi mắt đỏ hoe nhuộm ra lớp nước lấp lánh.
Phùng Thế Phong nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-tinh-trong-anh/2875250/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.