Bùi Vân Xuyên đưa ta về, nấu canh gừng cho ta uống, lại ôm ta vào lòng ủ ấm, ta mới dần dần tỉnh lại.
Cũng chính lúc đó, Bùi Vân Xuyên nói với ta: "Chờ tiểu điện hạ khỏe lại, nô tài sẽ đưa người đi gặp hoàng thượng. Đến lúc đó, tiểu điện hạ phải nhớ đến ơn của nô tài đấy."
Bùi Vân Xuyên quả là kẻ tiểu nhân. Lúc không biết thân phận của ta thì giả vờ ác độc cướp ô, khi biết rồi thì lại kể công cứu mạng.
Ngày hôm sau, tin tức lục công chúa Bạch Uẩn Nghi qua đời nhanh chóng lan truyền khắp hoàng cung.
Trong cung này có biết bao nhiêu chuyện mờ ám không thể phơi bày ra ánh sáng.
Ta thừa dịp Bùi Vân Xuyên chưa kịp hiểu chuyện gì, mặt mày tái mét, nắm chặt lấy tay áo hắn, nói: “Bùi công công, giờ ta đã là người c.h.ế.t rồi. Bọn họ ném ta xuống hồ sen chính là muốn g.i.ế.c ta."
Thấy Bùi Vân Xuyên không nói gì, ta đứng dậy ôm lấy cổ hắn, giọng nói không còn lạnh lùng như trước, mà mềm mại đến mức khiến người ta chìm đắm: "Ngươi phải cưu mang ta, không được để ai biết thân phận thật sự của ta. Ta bị hãm hại, tạm thời sa cơ lỡ vận. Sau này, khi tìm được thời cơ thích hợp, ta sẽ khôi phục thân phận công chúa, cho ngươi hưởng vinh hoa phú quý."
Ta đang đánh cược, đánh cược vào chút lòng tốt của tên nô tài này, kẻ đã cướp ô của ta, nhưng lại sợ ta bị lạnh mà đưa ta vào phòng trực trú mưa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-tinh-mat-y/3742170/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.