Nhạc Chí từ biệt Phượng Hư Đạo nhân rồi đi ra cửa, Cửu Phượng cô nương đã chờ sẵn. 
Cửu Phượng và Tần Tô đứng đó, thấy Nhạc Chí đi tới, hai người cùng nhìn hắn. 
“Chủ thượng lệnh cho ta đưa ngươi rời Hư Minh phủ.” Cửu Phượng nói với vẻ mặt thản nhiên. 
“Đa tạ Cửu Phượng cô nương.” Hắn nói lời cảm tạ. 
Cửu Phượng thoáng liếc nhìn hắn rồi quay người đi, Nhạc Chí theo sau, Tần Tô khẽ “hừ” một tiếng rồi cũng nối bước. 
Ba người đi dọc theo phố xá, đến khi tới nơi không người, Cửu Phượng bèn gọi một đám mây rồi bước lên trên, Nhạc Chí thấy vậy cũng gọi Tất Phương điểu đến. 
Tất Phương điểu lao từ trên trời xuống, nó rống lên một tràng dài đinh tai, khí thế hừng hực, khiến người ta thất kinh hồn vía. 
Quả là một khúc dạo đầu hoành tráng. 
Nhưng có lẽ do lao nhanh quá, nên nó cứ thế đâm sầm xuống mặt đất, ngã lăn quay chổng vó, rồi nằm ngay đơ cán cuốc ở đó. 
Nhạc Chí: “…” 
Một lát sau, nó mới lồm cồm bò dậy từ dưới đất, thất tha thất thểu lê lết đến trước mặt hắn, trông hết sức thảm thương. 
Hắn xoa xoa đầu nó, rồi ngồi lên trên. 
Tần Tô không phải Kiếm tu, lại không cưỡi linh thú, Cửu Phượng cũng không tỏ vẻ sẽ để cậu ta cùng cưỡi mây, nên Nhạc Chí chỉ có thể mở lời: “Đệ đi cùng ta.” 
Tần Tô ngờ vực nhìn thoáng qua Tất Phương điểu: “Lỡ té chết thì sao?” 
“Tức là đệ vắn số chứ sao.” Nhạc Chí đáp tỉnh queo. 
Cậu ta khựng lại một chút, nhưng cũng đành ngoan 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-the-nao-bat-lay-nam-than-dai-nhan/1017635/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.