Nói đến việc làm sao để thâm nhập vào phủ Ma Tôn, diện kiến vị Linh Ngọc công tử trong truyền thuyết nọ, Nhạc Chí đã vắt óc suy nghĩ mãi, cuối cùng chỉ nghĩ được một cách. 
Cách mà hắn cực kỳ chán ghét. 
“Lần này Yêu Chủ vừa đến vừa khua chiêng gióng trống rầm rộ rình rang, chắc chắn có không ít kẻ hầu người hạ và Yêu tu theo tháp tùng, hay là chúng ta giả dạng tùy tùng của y, rồi trà trộn vào phủ Thành chủ?” Hắn hỏi. 
Ngay cả cái tên của người đó hắn cũng không muốn nhắc đến, giờ lại phải dựa vào y để đột nhập phủ Thành chủ, cũng là vạn bất đắc dĩ. 
Tần Thái Hòa không nói tiếng nào. 
“Thái Hòa Chân nhân, ngài thấy sao?” Nhạc Chí lại hỏi. 
“Các hạ thấy ta đây có chỗ nào giống đầy tớ không?” Y hỏi lại bằng gương mặt vô cảm. 
Nhạc Chí nhìn gương mặt yêu nghiệt của y, lắc đầu lia lịa. 
Sắc mặt Tần Thái Hòa mới tươi tỉnh hơn một chút. 
“Dù giấu được chân khí trên người, cũng không ngụy tạo được khí của Yêu tu, nên cũng không thể giả làm đệ tử của y được. Thế phải làm sao đây?” Nhạc Chí hỏi. 
“Dẫu có trà trộn được vào phủ Thành chủ đi chăng nữa, trong đó ma khí rất nồng, chúng ta cũng không thể hành động.” Tần Thái Hòa nói. 
“Chẳng lẽ chỉ có thể ngồi đây chờ Linh Ngọc công tử đến ư?” Vậy thì biết phải chờ tới khi nào. 
“Tuyết Qua cô nương.” Tần Thái Hòa thốt ra một cái tên. 
“Tuyết Qua cô nương là ai?” Nhạc Chí nghi hoặc hỏi lại. 
“Chính là vị 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-the-nao-bat-lay-nam-than-dai-nhan/1017626/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.