Editor: Kaori Kawa
Beta: Mai Kari
Lúc Giải Ý trở về nhà đã là 10 giờ tối, Dung Tịch có chút bất an, Trần Trí Phàm dường như cũng cảm giác được sự khẩn trương của y, liền ngồi cùng y xem TV.
Giải Ý mới vừa cắm chìa khoá vào ổ khóa, Dung Tịch liền đứng lên, nhanh chóng mở cửa. Giải Ý còn không kịp xoay chìa khóa, cửa đã tự động mở, hắn chớp chớp mắt, khi nhìn rõ gương mặt mỉm cười của Dung Tịch mới có phản ứng, vội vã rút chìa khoá ra, đi vào nhà.
Trần Trí Phàm xoay người nhìn hắn, hài hước chọc ghẹo: “Ngươi nếu như không trở lại, hồn lão tứ chắc sẽ bay mất.”
Giải Ý nhìn thoáng qua Dung Tịch đang khóa cửa, ý vị thâm trường cười nói: “Không sao, coi như là hồn bay mất, y vẫn có thể tìm được đường về.”
Dung Tịch chỉ cảm thấy hạnh phúc không gì sánh được, mỉm cười gật đầu, “Đúng vậy, coi như là biến thành tro, ta cũng trở về tìm ngươi.”
Trần Trí Phàm lắc đầu, “Được rồi, hai người các ngươi, đừng ở trước mặt ta mà dỗ ngon dỗ ngọt, đợi tới khi vào phòng ngươi rồi hãy ngọt ngào.”
Gương mặt Giải Ý hơi hơi nóng lên, lập tức ngồi xuống sofa, quan tâm hỏi: “Đại ca ăn chưa?”
“Ăn rồi, tay nghề lão tứ thật rất tốt.” Trần Trí Phàm vui vẻ, “Đầu bếp nhà chúng ta so ra kém y.”
“Đương nhiên, món ăn y làm rất ngon, ước mơ là qua Bắc Âu mở nhà hàng mà.” Giải Ý nhìn thoáng qua Dung Tịch, “Kỳ thực ta cũng rất muốn cùng y đi xem Bắc cực quang.”
“Mở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-qua-tai-hoi-dao-tong-tien/595204/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.