6.
Dưới ánh mặt trời không có gì mới.
Ngu Tử Khê đổi cho ta một nha hoàn mới, gọi là Xuân Đào.
Một cái tên ngọt ngào nhưng với khuôn mặt lạnh lùng, Xuân Đào không thích cười cho lắm.
Cũng không sao, mọi người đều có suy nghĩ của riêng mình.
Lần trước ở mái nhà, bệnh tình của Ngu Tử Khê mãi mà không thuyên giảm.
Cả ngự thư phòng đều là mùi thảo dược.
Hắn gần đây ngày càng bận, thời gian đến chỗ ta cũng ngày càng ít dần.
Hôm trước cùng ta chơi cờ khi còn nôm ra máu.
Ta lo lắng cực kỳ, thái y chỉ nói là bệnh thương hàn thông thường, uống thuốc giờ sẽ tốt lên.
Trong cung không biết sao nổi lên rất nhiều lời đồn đãi, nói bệnh của Ngu Tử Khê là do ta khắc phu.
Ai mà không biết nhị công chúa Bắc triều chính là tang môn tinh, từ khi sinh ra vận nạn của Bắc triều chưa bao giờ dứt.
Ta lắc lư bàn đu dây, nghĩ thầm, những người này thật không có gì mới mẻ, người bên Bắc Triều nói ta như thế nào, bọn họ liền nói ta như thế ấy.
Chính là bị nói vài câu, cũng sẽ không mất miếng thịt nào.
Nhưng Xuân Đào lại nghe không nổi.
Hai ba ngày, nàng liền bắt những người đồn thổi, ra lệnh cho họ quỳ trong sân và tát từng cái một.
Tiểu cô nương có đôi tay mạnh mẽ mà.
Thay vì ngăn cản nàng, ta cổ vũ muội ấy.
Ta không quan tâm vì ta đã qua tuổi cần người khác dỗ dành, không có nghĩa là những người này không làm gì sai.
Xuân Đào trút giận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-qua-lan-nhan/286233/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.