"Cửu ca, lẽ nào Tần Cối đó nói gì huynh cũng tin?" Nhu Phúc nhìn y chằm chằm: "Hắn nói hắn phụng khẩu dụ của Phụ hoàng có bằng chứng gì? Muội thấy quá trình bỏ trốn của Tần Cối rất khả nghi, nghe nói trước đó hắn bị nhốt cùng đám người Hà Niết, Tôn Phó, thế nhưng vì sao lại chỉ có một mình hắn chạy thoát, hơn nữa còn dẫn theo cả thê tử đi cùng? Cửu ca chí ít cũng nên hỏi cho rõ ràng, sao có thể chẳng cân nhắc gì đã tin tưởng mọi lời hắn nói, vội vã suy nghĩ vấn đề nghị hòa?"
Triệu Cấu cau mày toan đáp lời, Phan Hiền phi lại mở miệng cướp lời trước: "Viện Viện muội muội, phu thê Tần đại nhân là phụng chỉ Đạo quân hoàng đế về nước, kế hoạch bỏ trốn đã được mọi người tính toán cẩn thận, bởi thế mới có thể thuận lợi trốn thoát. Đám người Hà, Tôn không thể đi cùng cũng là vì kế lớn, nếu nhiều người như vậy cùng trốn thì chẳng phải sẽ bị phát hiện?"
Nhu Phúc lạnh lùng liếc nàng ta, nói: "Chuyến này từ Yến tới Sở dài tới hai ngàn tám trăm dặm, phải vượt sông qua núi, trùng trùng binh vệ. Nếu không có kim bài thông quan hoặc văn thư của Kim quốc, sao có thể thuận lợi qua về như thế?"
"Quân Kim canh giữ không nghiêm ngặt tới vậy, lẽ nào trông thấy một tên ăn mày rách rưới cũng phải giữ lại đòi xem giấy tờ thông quan?" Phan Hiền phi mỉa mai cười: "Việc này ta không rõ lắm, rốt cuộc vẫn không phải người có kinh nghiệm giống muội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-phuc-de-co/2916136/quyen-3-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.