Tháng Mười một năm Thiệu Hưng thứ nhất, Thượng thư tả bộc xạ Lữ Di Khiết thấy giao thông ở các nơi Việt Châu, Hội Kê không được thông suốt, mà tình thế ở Lâm An đã ổn định, thích hợp làm nơi cư trú lâu dài, bèn dâng sớ mời Triệu Cấu quay về Lâm An: "Nay Trung Nguyên đã bị cô lập, các nơi Giang, Hoài vẫn còn trộm cướp, nơi an cư là quan trọng nhất. Bệ hạ nên định nơi sinh sống lâu dài, để các chiếu chỉ được ban ra thuận lợi truyền tới được các nơi Xuyên, Hiệp, quân đội cũng có nơi đóng cố định, thuận lợi cho việc điều động, không bị hạn chế. Sau đó nhanh chóng điều đại quân đi dẹp nạn trộm cướp vào khoảng tháng Hai, tháng Ba sang năm, để dân được an sinh, có vậy căn cơ của quốc gia mới vững vàng. Nay tình thế có thể nói là nguy cấp, sau khi đánh mất Trung Nguyên thì chỉ còn lại mấy con đường ở Giang, Chiết, Mân, Quảng, trong số đó phần lớn cũng đã bị quân Kim phá hủy, quận huyện ở Chiết Giang đã bị thiêu rụi, nay xem chừng vận chuyển không được thông thuận. Nếu không định cư ở nơi thượng nguồn, bảo toàn những con đường này, để mệnh lệnh quốc gia được gửi đi khắp nơi, thì nhân dân sẽ không thể trồng trọt canh tác được, mà lệnh vua cũng sẽ bị ngăn trở, về sau nếu người Kim lại tấn công chỉ e có hối cũng không còn kịp."
Triệu Cấu cảm thấy ông nói có lý, bèn hạ chỉ di chuyển tới Lâm An.
Tháng Một mùa Xuân năm Thiệu Hưng thứ hai,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-phuc-de-co/2916072/quyen-6-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.