Từ đó có thể biết, Nhu Phúc vẫn luôn đứng ngoài cửa nghe lén y và Trương Tuấn nói chuyện. Triệu Cấu rất không vui, song cũng không vì thế mà trách mắng nàng, thậm chí còn không nhắc tới việc này trước mặt nàng. Mấy ngày hôm sau, sự việc này lại diễn ra một lần nữa. Hôm nay Triệu Cấu ban ngày tiếp kiến sứ thần Hà Tiển và Phạm Ninh từ Kim quay về, buổi tối liền triệu Tần Cối vào cung nghị sự. Sau khi hai người thảo luận được một lát, Triệu Cấu giữa lúc vô tình nghiêng đầu trông thấy bên ngoài có bóng dáng quen thuộc của một nữ tử thấp thoáng bên ngoài, sau đó lập tức ẩn vào vách tường, bèn lập tức cao giọng ra lệnh cho nội thị trong điện: "Mở cửa, mời Phúc Quốc trưởng công chúa vào đây."
Cửa mở ra, Nhu Phúc cũng không né tránh, ung dung tiến vào, lạnh nhạt liếc nhìn Tần Cối, sau đó hành lễ với Triệu Cấu.
Tần Cối lại có chút bối rối, cúi đầu không dám nhìn nàng. Triệu Cấu phất tay mệnh hắn lui xuống, Tần Cối liền nhanh chóng rời đi.
Ra khỏi cửa, nhớ lại ánh mắt băng giá ban nãy của Nhu Phúc, Tần Cối rất khó chịu. Cúi đầu bước đi, đi tới giữa sân mới phát hiện ra trời đã bắt đầu đổ mưa, mặc dù không lớn song tiết trời giá lạnh, một tầng nước đọng trên khuôn mặt cũng khiến hắn của thấy lạnh lẽo thấu xương.
Đang định lấy ống tay áo che mặt gấp rút rời đi, bất ngờ nghe thấy có người gọi phía sau: "Tần đại nhân xin dừng bước."
Dừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-phuc-de-co/2916034/quyen-8-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.