Hai người cùng ngồi xuống. Tông Tuyển hỏi trước: "Đại Tống Hoàng đế bệ hạ nhìn ra thân phận của ta vào lúc nào?"
Triệu Cấu không bỏ qua cách xưng hô "Đại Tống Hoàng đế bệ hạ này", cũng cảm nhận được ngữ khí Tông Tuyển như ngầm nhấn mạnh nó. Mà lúc trước, giống như hai vị sứ Kim chính thức kia, y cũng chỉ gọi Triệu Cấu là "Giang Nam chủ".
Bởi thế Triệu Cấu liền nở nụ cười, đáp: "Lúc Trương Thị lang nhặt ly rượu cho các hạ, những lời nói giữa chừng đã chứng thực phán đoán của trẫm. Người có thể được Trương Thị lang cung kính đối đãi như vậy ắt hẳn phải có thân phận cao hơn chức quan và vinh dự của hắn. Mà nay trong triều đình Đại Kim, ngoài các hạ ra, nào còn vị quyền quý trẻ tuổi nào có thể tinh thông Hán ngữ tới bực này?"
Tông Tuyển khen ngợi: "Nhãn lực rất tốt. Hoàng đế bệ hạ quả nhiên nắm rõ tình hình bổn triều như lòng bàn tay."
Cầm tách trà do thị nữ dâng lên, nhấc nắp chén, để nó trượt theo đường viền trên miệng cốc, tiếng sứ va chạm thanh thoát vang lên, mấy lá trà chầm chậm bung nở dưới làn nước khói nóng mịt mờ. Triệu Cấu nhìn sắc xanh của tách qua màn khói mỏng, nói với Tông Tuyển: "Quá khen. Nếu các hạ thực sự có ý che giấu thân phận, sẽ không để trẫm nhìn ra nhanh tới vậy."
Tông Tuyển vui vẻ cười: "Nếu bệ hạ không thể nhìn ra, vậy chuyến xuống Nam của ta lần này sẽ mất hết ý nghĩa. Song ta biết ta nhất định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-phuc-de-co/2916027/quyen-8-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.