Mùng năm tháng Hai, hai nguyên soái mời Triệu Hoàn cùng mấy vị quan Tống tới Thanh Thành thi đánh bóng. Sau khi các binh sĩ đã vào trận, Tông Vọng mời Triệu Hoàn ngồi ở mé Tây, còn mình và Tông Hàn ngồi ở mé Đông, ăn nói với Triệu Hoàn vô cùng khách sáo, liên tiếp chúc rượu, nói những lời như hai nước hòa hảo mãi mãi là hữu bang. Triệu Hoàn vui mừng ra mặt, thầm cảm thấy việc hồi kinh có hi vọng, nói chuyện với Tông Vọng càng thêm ân cần thân thiết. Tông Hàn lại giữ thái độ lạnh nhạt, chỉ uống rượu một mình, hiếm khi cùng hai người tiếp chuyện.
Rượu qua ba tuần, Tông Vọng nói với Triệu Hoàn: "Nghe nói Thái thượng hoàng nhà các anh là một cao thủ mã cầu, đáng tiếc Tông Vọng vẫn chưa có cơ hội gặp mặt học hỏi. Anh là con trai Thái thượng hoàng, ắt hẳn khả năng chơi bóng cũng không tệ. Dịp này khó có được, không bằng anh và ta cùng nhau xuống sân cọ xát?"
Triệu Hoàn vội vã cúi người thoái thác: "Hổ thẹn! Từ bé tới lớn tôi đều không thích mấy trò chơi kiểu này, mặc dù thân làm con trai Thái thượng hoàng, song lại không học được chút kỹ năng chơi bóng nào của người, quả thực không dám xuống sân làm mất hứng thú của Nhị thái tử."
Tông Vọng cười ha ha, cũng không miễn cưỡng, tự xách gậy lên đi về phía con ngựa yêu của mình: "Hoàng đế bệ hạ xem thường mấy trò chơi này? Nam nhi Nữ Chân chúng tôi đều rất thích đánh bóng, giang sơn Đại Kim này cũng là do
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-phuc-de-co/2916015/quyen-9-chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.