Sau đó Tông Tuyển qua lại giữa phủ đệ các huynh đệ trong kinh thành, cùng bọn họ chè chén say sưa, hoặc ra khỏi thành săn bắn, hòa hợp với mỗi người, song lại không quá mức thân thiết với bất kỳ ai. Việc tranh giành Nhu Phúc vẫn luôn khiến Tông Bàn canh cánh trong lòng, mỗi khi gặp Tông Tuyển đều bực bội khó chịu, cố tình soi mói, mà Tông Tuyển chỉ mỉm cười cho qua, không cùng y đối đầu nữa. Tới ngày sinh nhật Tông Bàn, Tông Tuyển đem Ninh Phúc và hậu lễ mẫu thân đã chuẩn bị tới phủ Tông Bàn, chẳng ngờ Tông Bàn lại sảng khoái nhận lấy, không làm khó y.
Ba ngày sau, Tông Bàn mở "hội ngựa tốt" trong phủ, nói là mới mua được vài thớt ngựa tuyệt thế từ tay lái buôn Tây Hạ, mời đám huynh đệ Tông Tuyển tới xem. Đợi chúng nhân đến đông đủ, Tông Bàn dẫn bọn họ tới mã trường trong phủ, chỉ vào mười mấy thớt tuấn mã màu sắc kì lạ trong sân, nói: "Những con ngựa này đều là ngựa tốt trong truyền thuyết, mỗi con đều có lai lịch riêng, mời chư vị tỉ mỉ đánh giá."
Chúng nhân tới gần quan sát. Tông Cán nhìn trúng một thớt tuấn mã toàn thân trắng muốt như tuyết, không có bất kì tạp sắc nào khác, to lớn khỏe mạnh, giữa lúc quan sát vuốt ve không nén nổi trầm trồ khen hay, hỏi Tông Bàn: "Con ngựa này tên là gì? Tốn bao nhiêu tiền mua được?"
Tông Bàn đáp: "Tên là Bạch Nghĩa. Bởi nói toàn thân màu trắng, lại vô cùng trung thành với chủ nhân, cả đời không nhận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-phuc-de-co/2915983/quyen-10-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.