Lần tiếp theo vào cung thăm mẫu thân, trước Khánh Nguyên cung, Tông Tuyển chạm mặt Ngọc Tương đang chậm rãi bước ra.
Bước đi như mây trôi, y phục bồng bềnh, mỗi cử chỉ hành động của nữ tử này đều bình thản mà ung dung, trông thấy Tông Tuyển, bèn nhàn nhạt cười như ánh sáng lướt qua.
Tông Tuyển cũng đáp lễ, giữa lúc cúi đầu thoáng quan sát nàng, nhìn thấu vẻ bất an bên dưới biểu cảm trấn tĩnh của nàng, đoán ra mục đích nàng tới gặp Hột Thạch Liệt thị.
Hai hàng thị tòng trong tay đều cầm những thứ giá trị vô ngần. Nhân sâm, nhung hươu, da chồn tím, cổ vật và châu báu Nam triều, mỗi món đều là cực phẩm, số lượng lại không ít, không phải đồ vật trong cung của Hột Thạch Liệt thị, hiển nhiên là do Ngọc Tương mang tới. Thế nhưng trên mỗi khay lễ vật được sắp xếp cẩn thận đều phủ sa nhẹ, giống như chưa từng được chạm vào, cũng chứng minh Hột Thạch Liệt thị đã từ chối những lễ vật này.
Ngọc Tương chiếm trọn phong hoa trong hậu cung Đại Kim, ngoài sự sủng ái của Lang chủ ra, kỳ thực không còn gì khác. Bông tuyết ngày Xuân không thắng nổi tiết trời dần dần ấm lên, tan chảy là vận mệnh bất cứ lúc nào cũng có thể ập tới. Địa vị trước mắt của nàng yếu ớt mong manh hệt như vậy.
Hoàng hậu thất thế không đồng nghĩa với việc nữ tử bị bắt về phương Bắc như nàng sẽ có cơ hội được lập làm kế hậu. Mà sự sủng ái nàng nhận được nay đã khiến quyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-phuc-de-co/2915947/quyen-11-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.