Nếu lời Ngọc Tương nói là thật, Tông Cán cố tình che giấu việc y qua lại với thái y, rồi nói rằng thái y trị bệnh cho Tông Vọng là do Tông Bàn xin Lang chủ phái tới lại càng có vẻ mang động cơ khác, khả nghi vô cùng.
Tính tình Tông Cán ổn trọng, địa vị cao nhưng không độc đoán, trước giờ vẫn giữ quan hệ hữu hảo thân thiết với Tông Tuyển. Sau khi Tông Vọng chết lại là y giúp đỡ thu xếp hậu sự, săn sóc người nhà Tông Vọng vô cùng, bởi thế Tông Tuyển chưa từng nghi ngờ y có liên quan tới cái chết của nhị ca. Giờ đây nghe Ngọc Tương nói vậy mới chậm chạp nhớ ra, Tông Cán giữ chức Quốc luận bột cực liệt, là một đại thần phù chính, mà Tông Vọng khi ấy quản lý Xu mật viện Yến Kinh, cùng Tông Hàn khống chế binh quyền Đại Kim, khi dẫn quân bên ngoài thường xuyên làm theo ý mình, không phải lúc nào cũng chấp nhận nghe theo hiệu lệnh của triều đình, khi về triều nghị sự bao giờ cũng cãi lộn với các quan văn. Hoàn Nhan Thịnh e ngại y có nhiều chiến công lại nhiều quyền lực, bất đắc dĩ chỉ đành hùa theo ý y. Trước mặt Lang chủ còn không cố kỵ bao nhiêu, ắt hẳn Tông Vọng cũng không để Tông Cán vào mắt. Chưa nói tới tranh chấp chính trị, ngay tới chung đụng ngày thường, hành vi lời lẽ đắc tội Tông Cán cũng không biết chừng. Mà với tính cách của Tông Cán, cho dù trong lòng oán hận Tông Vọng cũng chắc chắn không để lộ ra bên ngoài, bí mật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-phuc-de-co/2915945/quyen-11-chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.