Ngày hôm sau, Kinh Hồng tỉnh dậy khi trời đã sáng hẳn.
Rèm không được kéo vào, Kinh Hồng vừa hé mắt thì bị ánh nắng chiếu thẳng vào. Lúc đầu, anh chưa nhận ra đây không phải phòng mình, trở mình rồi nhắm mắt thêm một lúc, vài phút sau mới cảm thấy có gì đó không ổn, giật mình tỉnh lại.
Vài hình ảnh rời rạc khi say khướt hiện lên trước mắt, Kinh Hồng bật người dậy, không thể tin được.
Anh... cùng Chu Sưởng?
Họ hôn nhau cuồng nhiệt, rồi lại như điên mà...
Hình ảnh trong tâm trí anh dừng lại ở giây phút cuối cùng của đêm qua.
Anh trượt xuống sàn nhà, nhưng Chu Sưởng lại kéo anh lên, rồi hôn lần nữa. Chu Sưởng một tay giữ chặt anh, tay kia ấn vào sau đầu khiến anh không thể vùng vẫy.
Nụ hôn cuối cùng của Chu Sưởng không còn hung ác như trước, mà vô cùng dịu dàng. Hắn vuốt ve môi anh trước, sau đó dụ dỗ anh hé môi, rồi trêu chọc đầu lưỡi anh một lúc.
Quá sức hoang đường.
Kinh Hồng chưa bao giờ nghĩ rằng mình lại có lúc nực cười như vậy.
Cứ như bị bỏ bùa.
Đầu óc dù đang hỗn loạn nhưng Kinh Hồng đã có thể tự động sắp xếp mọi việc. Anh vén chăn bước xuống, mặc quần vào rồi cài thắt lưng.
Nút áo sơ mi của anh đã bung ra, lại còn nhớp nháp, phần ngực dính đầy rượu vang, Kinh Hồng ghét bỏ ném chiếc áo sơ mi trắng vào thùng rác cạnh giường, để nhân viên khách sạn đến thu gom như rác. Anh lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-nuoc-voi-lua/3554730/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.