Sau khi tạm biệt, cả buổi sáng hôm đó Kinh Hồng và Chu Sưởng không còn gặp lại nhau nữa. Chu Sưởng tham gia phiên chuyên đề về điện toán đám mây, Kinh Hồng thì tham gia một phiên chuyên đề khác.
Mãi đến lúc dùng bữa trưa hai người mới gặp lại nhau trong phòng ăn của khách sạn.
Lần này cả hai người đều đi cùng cấp dưới, mỗi bên ngồi một bàn. Hai người chỉ nhìn nhau một cái từ xa chứ không ai lên tiếng chào hỏi cả.
Bữa trưa nay của khách sạn là đồ Âu. Chu Sưởng nhận ra là, trong lúc dùng bữa hắn cứ bất giác đưa mắt qua chỗ Kinh Hồng mãi thôi.
Trong khách sạn hơi nóng nên Kinh Hồng không khoác áo vest ngoài. Anh vẫn mặc chiếc áo sơ mi lam nhạt hồi sáng sớm. Anh vừa dùng dao nĩa cắt thịt vừa nói chuyện với các quản lý cấp cao cùng bàn. Bàn đó có cả nam cả nữ, ai nấy đều có vẻ khá hoạt ngôn, cứ một lúc mọi người lại cùng bật lên một tràng cười giòn. Kinh Hồng cũng nhìn mọi người và mỉm cười, hoặc lúc đang cúi xuống cắt thịt thì anh cũng sẽ giương khóe môi lên theo, thỉnh thoảng anh lại đáp lại vài câu.
Chu Sưởng nghĩ tới dáng vẻ khách sáo xa cách, miệng thì cứ "Tổng Giám đốc Chu", "anh Chu", "sếp Chu" của Kinh Hồng mỗi lần thấy mình thì lập tức cảm thấy không được thoải mái cho lắm.
Nhìn mãi một lúc rồi Chu Sưởng quyết định không nhìn nữa. Hắn thu tầm mắt lại, há miệng nuốt nốt mấy miếng cồi sò điệp áp chảo còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-nuoc-voi-lua/2778999/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.