Đêm đó, ngoài trời đổ mưa to. Từng giọt mưa dữ dội, to như những hòn đá lớn, bị trời ném xối xả xuống trước biệt viện. Người ta nghe loáng thoáng trong viện tiếng ho rũ rượi của một nữ nhân. A Mai lem nhem nước mắt thương xót cho chủ tử. Gì mà nữ nhân độc nhất của Hoàng thượng chứ? Không phải cuối cùng chủ tử của A Mai nàng đến cuối cùng vẫn phải chết trong nỗi hiu quạnh ở biệt viện này sao? Cớ sao lại đối xử với chủ tử A Mai nàng như vậy chứ?
Đại phu trong biệt viện đã nhận thánh chỉ vua ban trở về cung một tháng chưa thấy quay lại. Tâm bệnh của nàng thiếu thầy y trở nên nặng hơn. Nàng dùng một chiếc khăn che miệng ho. Lại một búng máu nữa trào ra, nhuốm đỏ và chiếc khăn. Búng máu đỏ chói xoáy vào tâm can nàng, dội lại trong nàng những kí ức tươi đẹp mà lại đau thương. Búng máu đỏ chói kia như màu của bi thương nhạo báng nàng. Búng máu đỏ chói kia như màu của nhành hoa bỉ ngạn nơi cửu tuyền. Búng máu đỏ chói kia như màu của ngày nàng trở thành chính thất của y nhen nhóm hạnh phúc. Rung động trước y, nàng đã thua y hơn nửa rồi...
A Mai nhìn chủ tử mà đau lòng. Không thể mãi như vậy được. Chủ tử đối với A Mai nàng khác gì tỷ muội tình thân, một nửa cái mạng của A Mai nàng không phải do chủ tử ban cho sao? A Mai nàng nỡ nhìn chủ tử dần đi vào chỗ chết sao? Hôm nay bằng bất cứ giá nào A Mai nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-nhuoc-la-ta-doc-ac-cung-la-ta/75920/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.