Nàng run rẩy ngồi một xó chợ. Nàng không còn nhận ra mình đang khóc nữa. Lệnh Hồ vương, cả đời này ta hận ngươi...
- Công chúa...
Một giọng nói trầm bổng vang lên. Nàng muốn xem người đó là ai, nhưng nàng không nhìn được nữa. Nàng đành hỏi trong vô thức.
- Là ai?
Nàng nghe thấy tiếng thở dài. Bất lực?
- Cả đời này nàng không thể hiểu có một người yêu nàng đến sâu đậm ư?
Nàng được đưa vào một phủ nhỏ của Tướng quân, cách xa hoàng cung. Ân nhân sắp xếp cho nàng một chỗ ở tốt. Một đại phu chữa trị mắt cho nàng, nàng có thể nhìn lại ánh sáng. Lệnh Hồ vương...
- Nàng thấy sao rồi?
Năng chớp chớp mắt. Ánh sáng làm nàng nhức nhối đôi phút.
- Có nhìn rõ không?
Nàng ngước mắt nhìn ân nhân trước mắt rồi vội quỳ xuống.
- Ân nhân...
Y vội đỡ nàng dậy.
- Mau đứng lên đi, sức khỏe nàng còn yếu lắm...
Y mỉm cười nhìn nàng đầy ấm áp. Lệnh Hồ vươg, công chúa của ta, người không có quyền chạm tới...
- Tướng quân...
Hắn hồ hởi mời rượu y. Y mới triệt phá được phản loạn ở nam cương, đối với hắn vô cùng xuất sắc. Hắn mở yến tiệc lớn, mời văn võ bá quan, các vị tiểu thư cùng các phu nhân từ ngũ phẩm tới dự.
Y cung kính nhận rượu, khoé môi cong nhẹ. E rằng hắn đang lầm...
- Tướng quân chưa lập Chính thất đúng chứ?
Hắn cười nhẹ.
- Trong các vị thiên kim tiểu thư ở đây, người có để ý ai không?
Y giữ nguyên nét cười nhàn nhạt, đáp.
- Bệ hạ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-nhuoc-la-ta-doc-ac-cung-la-ta/75914/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.