Cô ngã khuỵ xuống ghế. Như ko còn sức mạnh để chống chọi với sự khủng hoảng cũng ko còn đủ sức để khóc.
HT dìu cô vào phòng, anh ko còn biết làm gì cho cô ngoài việc an ủi. But dỗ dành cũng đâu đủ sức làm cho TV nguôi ngoai. Cô cứ nằm yên quay mặt vào tường, bị ngã quỵ hoàn toàn trước bất hạnh quá lớn của mình.
Buổi tối HN đến. Vẻ người cũng rời rã vì sự khủng hoảng nội tâm. HT tức giận đến mức ko buồn giữ lịch sự. Anh nhìn HN như nẩy lửa:
- Tôi vẫn biết anh ích kỷ, nhưng ko ngờ anh khốn nạn đến vậy. Tốt hơn hết là anh đừng để nó thấy mặt, về đi.
HN mệt mỏi và đầy nhẫn nhịn:
- Anh và TV có thể lên án tôi ba nhiêu cũng được. But cho tôi gặp cổ đi, cả tôi cũng ko thanh thản gì đâu.
HT im lặng hất mặt về phía phòng của TV rồi hầm hầm xách xe bỏ đi.
HN lừng khừng đẩy cửa phòng bước vào. TV ko tránh mặt hay xua đuổi như anh nghĩ, như thể cô biết ko tránh khỏi cuộc nói chuyện bắt buộc này. Hình như cô đã nghe anh và HT nói bên ngoài và đã chuẩn bị tinh thần đối đầu với hoàn cảnh.
Cô đứng tựa bào cạnh bàn, tay khoanh trước ngực. Vẻ mặt nghiêm nghị và đầy cứng rắn:
- Anh muốn nói về chuyện lúc trưa phải ko? Được, vậy anh đã quyết định chưa? Anh quyết định số phận em thế nào vậy?
Vẻ phán xét của cô làm HN càng thêm mặc cảm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-nhung-giot-nang/3273231/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.